Chị Tôi Tay Lấm Chân Bùn
Phía sau Chủng viện Làng Sông, Quy Nhơn là một cánh đồng ruộng lúa nước, tiếp giáp với chùa Vân Sơn và xóm đạo Tân Quán với ngọn tháp nhà thờ vươn cao bên bầu nước trong xanh... Nơi cánh đồng nầy, có khu “đất ruộng” thuộc “Nhà Chung giáo phận Qui Nhơn” vừa được Nhà nước giao lại để Giáo phận tuỳ nghi sử dụng theo yêu cầu mục vụ. Trong khi đợi chờ việc thực thi quy hoạch tổng thể, Toà Giám Mục đã giao cho Dòng Nữ Tỳ Chúa Giêsu Tình Thương tạm quản lý và tranh thủ canh tác, ít ra, vụ mùa lúa Đông Xuân 2020.
Và thế là, những “ma xơ” thường nhật kín cổng cao tường, quen những công việc lao động nhẹ nhàng với hoa với cỏ, với sách vở, kinh nguyện…, đã “hè nhau ra đồng” ! Các chị “ra đồng” đúng vào mùa Đông Xuân, mùa gió dập mưa dầm của Miền Trung và Miền Bắc; mùa của những cơn rét bất chợt ùa về có thể làm tím da môi nứt…
Thế đấy ! Hầu hết các chị đều là những sinh viên đã tốt nghiệp đại học, là những tập sinh, khấn sinh đến từ mọi miền đất nước. Dĩ nhiên, trong số đó, cũng có nhiều chị xuất thân từ những gia đình nông dân, từng kinh qua nhịp sống cần lao chân lấm tay bùn của gia đình. Nhưng phần đông, đi qua tuổi học trò, rồi đến tu viện, mà gần như chưa biết “làm ruộng”, nhất là “làm ruộng lúa nước kiểu nhà quê Bình Định”, là gì !
Nhưng vì “Em hiền như Ma Xơ”, nên mấy anh trai làng của hai xóm đạo Tân Dinh và Tân Quán không nỡ để các chị “bươn chải” cách “khó khăn khờ khạo”, trên những mảnh ruộng nối liền nhau với diện tích trên 25.000 mét vuông ! Và đây lại là câu chuyện mà các nhà thần học có thể “tám tùm lum” bằng những ngôn từ bác học như “Hiệp thông”, “Hiệp hành”, “Bổ trợ”, “Liên đới”…
Nói gì thì nói, việc các chị nữ tu “ra đồng” đúng vào những ngày cuối của Mùa Vọng, những ngày cả Giáo Hội đang chuẩn bị “tấp nập” để đón mừng Mầu Nhiệm Con Chúa Giáng trần, nên hình như cũng mang thêm một “ý nghĩa đậm đà” cho việc “sửa dọn” mà “tiếng hô trong hoang địa” của ngôn sứ Gioan đã thúc nhắc trong suốt những ngày qua.
Thật vậy, nào chẳng phải mỗi tâm hồn là một mảnh ruộng đó sao ! Mùa lúa Đông Xuân chỉ có thể vàng đồng, nặng hạt, nếu hôm nay những mảnh ruộng Làng Sông được sửa dọn kỹ càng. Cũng thế, niềm vui và ân sủng Giáng Sinh sẽ tràn trào, nếu hôm nay mảnh đất tâm hồn của mỗi người chúng ta được sửa dọn đúng mức.
Nào chẳng phải, những mảnh đất tâm hồn của Giacaria, Isave, Simeon, Anna, Giuse… và nhất là, Mẹ Maria, rất xứng đáng để đón nhận Ngôi Lời Nhập Thể. Chẳng thế mà đã có một tác giả nào đó, xưa lắm rồi, đã ngụ ý bằng một câu thơ ca tụng Mẹ rằng:
Vạn Phương khát vọng từ vân vũ hoá nhi,
Nhất phiến cô hoài tịnh thổ sản phúc quả.
Riêng với các chị Nữ Tỳ Chúa Giêsu tình thương, chỉ xin gởi tặng mấy câu lục bát như một chút ghi niệm về “chuyến ra đồng đầu tiên” vụ Đông Xuân 2020 để cảm nhận thế nào là “chân lấm tay bùn” của những ngày Vọng – Giáng Sinh...
Mộng dài giống gọi Đông Xuân
Chị tôi “chân lấm tay bùn”…sáng nay.
Dẫu mong manh phận vai gầy,
Chắt chiu mấy giọt vơi đầy hy sinh.
Đợi mùa lên nối cuộc tình,
Đợi Ngài lại đến hồi sinh xuân thì !
Sơn Ca Linh (Chiều 17/12/2020)
Phía sau Chủng viện Làng Sông, Quy Nhơn là một cánh đồng ruộng lúa nước, tiếp giáp với chùa Vân Sơn và xóm đạo Tân Quán với ngọn tháp nhà thờ vươn cao bên bầu nước trong xanh... Nơi cánh đồng nầy, có khu “đất ruộng” thuộc “Nhà Chung giáo phận Qui Nhơn” vừa được Nhà nước giao lại để Giáo phận tuỳ nghi sử dụng theo yêu cầu mục vụ. Trong khi đợi chờ việc thực thi quy hoạch tổng thể, Toà Giám Mục đã giao cho Dòng Nữ Tỳ Chúa Giêsu Tình Thương tạm quản lý và tranh thủ canh tác, ít ra, vụ mùa lúa Đông Xuân 2020.
Và thế là, những “ma xơ” thường nhật kín cổng cao tường, quen những công việc lao động nhẹ nhàng với hoa với cỏ, với sách vở, kinh nguyện…, đã “hè nhau ra đồng” ! Các chị “ra đồng” đúng vào mùa Đông Xuân, mùa gió dập mưa dầm của Miền Trung và Miền Bắc; mùa của những cơn rét bất chợt ùa về có thể làm tím da môi nứt…
Thế đấy ! Hầu hết các chị đều là những sinh viên đã tốt nghiệp đại học, là những tập sinh, khấn sinh đến từ mọi miền đất nước. Dĩ nhiên, trong số đó, cũng có nhiều chị xuất thân từ những gia đình nông dân, từng kinh qua nhịp sống cần lao chân lấm tay bùn của gia đình. Nhưng phần đông, đi qua tuổi học trò, rồi đến tu viện, mà gần như chưa biết “làm ruộng”, nhất là “làm ruộng lúa nước kiểu nhà quê Bình Định”, là gì !
Nhưng vì “Em hiền như Ma Xơ”, nên mấy anh trai làng của hai xóm đạo Tân Dinh và Tân Quán không nỡ để các chị “bươn chải” cách “khó khăn khờ khạo”, trên những mảnh ruộng nối liền nhau với diện tích trên 25.000 mét vuông ! Và đây lại là câu chuyện mà các nhà thần học có thể “tám tùm lum” bằng những ngôn từ bác học như “Hiệp thông”, “Hiệp hành”, “Bổ trợ”, “Liên đới”…
Nói gì thì nói, việc các chị nữ tu “ra đồng” đúng vào những ngày cuối của Mùa Vọng, những ngày cả Giáo Hội đang chuẩn bị “tấp nập” để đón mừng Mầu Nhiệm Con Chúa Giáng trần, nên hình như cũng mang thêm một “ý nghĩa đậm đà” cho việc “sửa dọn” mà “tiếng hô trong hoang địa” của ngôn sứ Gioan đã thúc nhắc trong suốt những ngày qua.
Thật vậy, nào chẳng phải mỗi tâm hồn là một mảnh ruộng đó sao ! Mùa lúa Đông Xuân chỉ có thể vàng đồng, nặng hạt, nếu hôm nay những mảnh ruộng Làng Sông được sửa dọn kỹ càng. Cũng thế, niềm vui và ân sủng Giáng Sinh sẽ tràn trào, nếu hôm nay mảnh đất tâm hồn của mỗi người chúng ta được sửa dọn đúng mức.
Nào chẳng phải, những mảnh đất tâm hồn của Giacaria, Isave, Simeon, Anna, Giuse… và nhất là, Mẹ Maria, rất xứng đáng để đón nhận Ngôi Lời Nhập Thể. Chẳng thế mà đã có một tác giả nào đó, xưa lắm rồi, đã ngụ ý bằng một câu thơ ca tụng Mẹ rằng:
Vạn Phương khát vọng từ vân vũ hoá nhi,
Nhất phiến cô hoài tịnh thổ sản phúc quả.
Riêng với các chị Nữ Tỳ Chúa Giêsu tình thương, chỉ xin gởi tặng mấy câu lục bát như một chút ghi niệm về “chuyến ra đồng đầu tiên” vụ Đông Xuân 2020 để cảm nhận thế nào là “chân lấm tay bùn” của những ngày Vọng – Giáng Sinh...
Mộng dài giống gọi Đông Xuân
Chị tôi “chân lấm tay bùn”…sáng nay.
Dẫu mong manh phận vai gầy,
Chắt chiu mấy giọt vơi đầy hy sinh.
Đợi mùa lên nối cuộc tình,
Đợi Ngài lại đến hồi sinh xuân thì !
Sơn Ca Linh (Chiều 17/12/2020)