MỤC XIV: Các Kitô hữu đích thực và các người Do Thái đích thực có cùng một tôn giáo.
1. Tôn giáo của người Do Thái, trong yếu tính, hình như hệ ở dòng giống Ápraham, ở việc cắt bì, hy tế, nghi lễ, hòm bia, đền thờ Giêrusalem, và cuối cùng là trong lề luật và giao ước Môsê.
Tôi xin nói nó không hệ ở bất cứ điều gì trong số những điều ấy nhưng chỉ hệ ở tình yêu Thiên Chúa, và Thiên Chúa bác bỏ mọi điều khác. Thiên Chúa không quan tâm đến những con người xác thịt xuất phát từ Ápraham. Người Do Thái sẽ bị Chúa trừng phạt như những người ngoại quốc, nếu họ xúc phạm đến Người. Nếu anh em quên Thiên Chúa, và theo các thần xa lạ, tôi tiên đoán anh em sẽ bị diệt vong cùng một cách như các quốc gia mà Thiên Chúa đã tận diệt trước mặt anh em (Đnl 8: 19, 20).
Người ngoại quốc sẽ được Thiên Chúa đón nhận như người Do Thái, nếu họ yêu mến Người. Những người Do Thái đích thực chỉ trông mong công phúc của họ từ Thiên Chúa, chứ không phải từ Ápraham. Quả chính Ngài là Cha chúng con! Chúng con không được ông Ápraham biết đến, không được ông Ítraen nhìn nhận, còn Ngài, lạy ĐỨC CHÚA, Ngài mới là Cha, là Đấng cứu chuộc chúng con (Is. 63:16).
Ngay cả Môsê cũng nói với họ rằng Thiên Chúa sẽ không thiên vị ai. Ông nói, Thiên Chúa không thiên vị ai, cũng không chấp nhận hy lễ (Đnl 10:17.)
Tôi cho rằng phép cắt bì trái tim được truyền lệnh: Hãy cắt bì trái tim; hãy cắt bỏ những đồ dư thừa khỏi trái tim các ngươi, và đừng cứng lòng nữa, vì Thiên Chúa của các ngươi là Thiên Chúa vĩ đại, quyền năng và khả úy, Người không thiên vị ai (Đnl 10: 16, 17; Grm 4: 4).
Thiên Chúa nói một ngày nào đó Người sẽ làm điều đó. Chúa sẽ cắt bì trái tim ngươi và con cái ngươi, để ngươi yêu mến Người hết lòng (Đnl 30:6).
Những kẻ không cắt bì trái tim sẽ bị phán xét. Vì Thiên Chúa sẽ phán xét các dân tộc không cắt bì và tất cả dân tộc It-ra-en, vì bởi vì họ không cắt bì trái tim. (Grm 9: 25, 26).
II. Tôi nói rằng cắt bì là một hình bóng đã được thiết lập để phân biệt dân tộc Do Thái với mọi dân tộc khác (St 17:11). Và do đó, khi ở trong sa mạc, họ đã không cắt bì: bởi vì họ không thể nhầm lẫn với các dân tộc khác, và từ khi Chúa Giêsu Kitô đến, điều này không còn cần thiết nữa.
Tình yêu Thiên Chúa được khuyến khích trong mọi sự. Tôi lấy trời đất làm chứng tôi đã đặt trước anh (em) sự sống và sự chết để anh (em) chọn sự sống, để anh (em) yêu mến Thiên Chúa, vâng lời Người, vì Thiên Chúa chính là sự sống của anh (em) (Đnl 30:19, 20)
Có lời chép rằng người Do Thái, vì thiếu tình yêu này, sẽ bị rẫy bỏ vì tội ác của họ, và những người ngoại giáo sẽ được chọn thay thế họ. Ta sẽ ẩn mặt đi khỏi chúng khi thấy các tội ác cuối cùng của chúng vì chúng là một dân tộc dữ dằn và bất trung (Đnl 32: 20, 21.) Chúng chọc giận Ta bằng những điều không thuộc các thần minh; và Ta sẽ khiêu khích chúng tới ghen tuông bằng một dân tộc không phải là dân tộc của Ta, và bằng một quốc gia không có khoa học và trí thông minh (Is 65).
Các phước lành tạm bợ là giả dối và phước lành đích thực là được kết hợp với Thiên Chúa (Tv 72).
Các lễ lạy của họ không làm vui lòng Thiên Chúa (Am 5: 21).
Các hy lễ của người Do Thái không làm vui lòng Thiên Chúa, và không những chỉ của người Do Thái gian ác, nhưng Người thậm chí không hài lòng với các hy lễ của người Do Thái tốt lành trong những điều tốt lành, như thấy trong Thánh vịnh 49, trong đó, trước khi phát biểu với những kẻ ác, Peccatori autem dixit Deus, Người nói Người không muốn cá hy lễ bằng thú vật, cả máu của chúng cũng không (Is 66; Grm 6:20).
Các hy lễ của dân ngoại sẽ được Thiên Chúa tiếp nhận, và Thiên Chúa sẽ rút ý muốn của Người khỏi các hy lễ của người Do Thái (Mlk. 1: 11).
Thiên Chúa sẽ lập giao ước mới qua Đấng Mêxia, và giao ước cũ sẽ bị bác bỏ (Grm 31: 31).
Các điều cũ sẽ bị lãng quên (Is 43:18, 19).
Hòm bia sẽ không còn được tưởng nhớ nữa (Grm 3:16).
Đền thờ sẽ bị bãi bỏ (Grm 7: 12, 13, 14).
Các hy lễ sẽ bị bác bỏ, và những hy lễ tinh tuyền khác sẽ được thiết lập (Mlk 1: 10, 11).
Dòng tư tế Aarôn sẽ bị bác bỏ, và dòng tư tế Menkixêđê sẽ được thiết lập bởi Đấng Mêxia (Tv 109).
Dòng tư tế này sẽ vĩnh cửu (vừa dẫn).
Giêrusalem sẽ bị bãi bỏ, và một tên mới được ban cho (Is 65).
Tên sau cùng này sẽ tốt hơn tên của người Do Thái, và sẽ vĩnh cửu (G. 56:5).
Người Do Thái sẽ không có tiên tri, không có vua,
không có hoàng tử, không có hy lễ, không có bàn thờ nữa (Hs 3: 4).
Tuy nhiên, người Do Thái sẽ vẫn luôn tồn tại như một dân tộc (Grm 31: 36).