(Suy niệm lễ Đức Maria hồn xác lên Trời)
Hôm nay cùng với toàn thể Giáo hội long trọng mừng kính lễ Đức Maria hồn xác lên trời. Đây là một trong 4 đặc ân mà Đức Maria đã được diễm phúc đón nhận. (Đặc ân Mẹ Thiên Chúa, đặc ân đồng trinh trọn đời, đặc ân vô nhiễm nguyên tội). Chúng ta cùng nhau suy niệm với nhau qua các chủ để sau đây để hiểu được việc lên trời của Đức Maria và rút ra được ý nghĩa sống cho cuộc đời ki-tô hữu.
1/ Tại sao Đức Mẹ lại được đón nhận ân huệ đặc biệt này?
Một người nữ như bao thôn nữ, nhưng Đức Maria đã được Thiên Chúa đoái thương chọn làm Mẹ Thiên Chúa. Dầu đã đính hôn với Thánh Giuse, dầu chưa qua việc vợ chồng với Thánh Cả Giuse, nhưng tại sao Đức Maria vẫn có thể mang thai? Thưa vì cái thai của Đức Maria là bởi quyền năng của Chúa Thánh Thần. Từ việc đáp lời xin vâng, nghĩa là hoàn toàn tín thác cho sự quan phòng của Thiên Chúa, Đức Maria đã chính thức trở thành Mẹ của Thiên Chúa, Mẹ của Ngôi Lời Thiên Chúa, Mẹ của Đức Giê-su Ki-tô.
Một con người cực kỳ khiêm tốn, Đức Maria đã không chiều theo ý riêng của mình, nhưng hoàn toàn vâng theo Thánh Ý của Thiên Chúa và sẵn sàng cộng tác vào công trình cứu độ của Thiên Chúa đối với nhân loại tội lỗi. “Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời Thiên Thần truyền” (Lc 1, 38).
Một tinh thần biết lắng nghe, Đức Maria đã không chối từ nhưng vui vẻ đón nhận tiếng mời gọi của Thiên Chúa khi Thiên sứ truyền tin dẫu chưa biết tương lai sẽ như thế nào.
Một con người biết chọn hy sinh - phục vụ, Đức Maria đã vội vã lên đường đi thăm viếng bà Elisabeth một phần để mang Chúa đến cho gia đình, phần khác là để phục vụ Bà chị họ lúc mãn nguyệt khai hoa. (x.Lc 1,39)
Một con người biết chia sẻ niềm vui khi có Chúa, Đức Maria đã không giữ riêng cho chính mình nhưng biết sẻ chia và trao ban khi mang Chúa trong mình. Bởi Mẹ nghĩ Mẹ được cho nhưng không thì cũng trao ban nhưng không. Bởi Mẹ nghĩ rằng niềm vui chia sẻ niềm vui nhân. Bởi Mẹ nghĩ cho thì có phúc hơn là lãnh nhận,…
Vừa là người mẹ, vừa là người bạn đồng hành với Con Mẹ là Chúa Giê-su, Đức Maria không chỉ là một người Mẹ đơn thuần như bao người mẹ khác, nhưng Mẹ đã luôn ở bên cạnh Con Mẹ để đồng lao cộng khổ, lúc vui cũng như lúc Đức Giê-su sinh thì trên Thánh giá. Mẹ đã có mặt hầu như trong mọi chặng đường của Con Mẹ là Đức Giê-su. Một sự “đồng hình đồng dạng”, một sự gắn kết “hai trong một” trong mọi ý nghĩ và chương trình hoạt động của Đức Giê-su và Mẹ Maria. Quả thật, mặc dù Công đồng Vatican II không minh nhiên nói về Đức Mẹ Đồng Công, thánh giáo hoàng Gioan Phaolô II nói rằng Công Đồng vẫn dạy sự thật về Đức Mẹ là Đấng Đồng Công Cứu Độ. Trong buổi tiếp kiến chung ngày 2-4-1997, ngài nói về 70 giáo lý về Đức Mẹ trong hiến chế Lumen Gentium (Ánh sáng muôn dân), trong đó có giáo huấn của Công đồng về Đức Mẹ Đồng công: “...Đức Mẹ chịu đựng cùng Con Yêu Dấu trong nỗi đau cực độ của Con, lòng Mẹ cũng chia sẻ sự hy sinh của Con, và bằng lòng hiến tế chính Con Yêu Dấu của Mẹ. Với những từ ngữ này, Công đồng nhắc chúng ta về “lòng trắc ẩn của Đức Mẹ”; lòng Mẹ phản ánh mọi nỗi đau thân xác và tâm hồn, nhắn mạnh sự sẵn sàng chia sẻ sự hy sinh cứu độ của Con và kết hiệp nỗi đau lòng Mẹ với việc hiến tế của Con....Hiến chế Lumen Gentium liên kết Đức Mẹ với Đức Kitô, Đầng giữ vai trò chính trong ơn cứu độ, làm rõ việc Mẹ tự kết hợp với sự hy sinh của Con, còn Mẹ vẫn phụ thuộc Con Thiên Chúa”. (x. http://conggiao.info/duc-me-dong-cong-d-10418).
Hơn nữa, Đức Giê-su, Con Mẹ sau khi hoàn tất chương trình công cuộc loan báo Tin mừng ở trần gian, Ngài đã chịu chết và đã lên Trời ngự bên hữu Đức Chúa Cha. Chẳng lẽ Con Mẹ đã lên Trời lại không để ý đến người mẹ của mình đang ở trần gian? Chẳng lẽ Đức Giê-su lên Trời lại để mẹ mình ở lại dưới thế? Chẳng lẽ Mẹ Maria lại không xứng đáng để được lên Trời với Đức Giê-su? Như vậy, nhờ các nhân đức của Đức Maria, nhất là nhờ sự lên Trời của Đức Giê-su, Con Mẹ, Đức Maria xứng đáng để để được lên Trời cả hồn lẫn xác. Vậy thì,
2/ Việc Đức Maria lên trời mang lại ý nghĩa gì cho mỗi chúng ta?
Niềm hy vọng cho mỗi chúng ta đã được mở ra vì Đức Maria đã lên trời, nơi quê hương đích thực, (x.Pl 3,20) nơi chúng ta đang hằng ước mong nay đã được hiện thực hoá. Đức Maria lên trời đã ứng nghiệm lời mà Thánh Phaolô quả quyết: “Quả thế, như mọi người vì liên đới với A-đam mà phải chết, thì mọi người nhờ liên đới với Đức Ki-tô, cũng được Thiên Chúa cho sống. Nhưng mỗi người theo thứ tự của mình: mở đường là Đức Ki-tô, rồi khi Đức Ki-tô quang lâm thì đến lượt những kẻ thuộc về Người. (1Cr 15, 22-23).
Như vậy, Đức Giê-su đã mở đường lên Trời thì Đức Maria cũng đã được lên và cả chúng ta nữa. Niềm vui và niềm tin chắc chắn về Thiên đàng không còn nghi ngờ gì đối với chúng ta nữa. Vì ngoại trừ Đức Giê-su vừa là Thiên Chúa vừa là con người lên Trời không làm cho mỗi người ngạc nhiên, nhưng với Đức Maria là con người như chúng ta, Mẹ đã được lên Trời cả hồn lẫn xác báo hiệu một niềm hy vọng vững chắc về quê hương Nước Trời cho mỗi chúng ta. Như thế,
3/ Chúng ta phải làm gì để được lên trời như Đức Maria?
Việc Đức Mẹ lên Trời cả hồn lần xác, nhắc nhở mỗi người ki-tô hữu luôn biết hướng về “Trời”, hướng về “thượng giới” trong khi mình đang sống ở lữ thứ trần gian. Hướng về Trời để sống tốt, sống tử tế với nhau nơi hiện tại ngang qua cung cách sống, lời ăn tiếng nói cũng như khi hành xử với nhau. Hướng về Trời để dù ăn, dù uống, dù làm bất cứ việc gì, chúng ta hãy biết nghĩ về tối hậu, nghĩ về “tương lai”. Hướng về Trời để chúng ta xác tín rằng Thiên Đàng là có thật, nơi dành cho những ai sống và thực hành liên lỉ “8 Mối Phúc Thật và các Giới răn của Thiên Chúa”.
Quả thật, khi chúng ta suy gẫm nơi thứ 4 trong Năm Sự Mừng, “Đức Chúa Trời cho Đức Bà lên trời, Ta hãy xin cho được ơn chết lành trong tay Đức Mẹ” – Nhờ Mẹ, qua Mẹ và vì Mẹ, chúng ta cũng được mời gọi hãy sống thánh thiện mỗi ngày, vâng theo thánh ý Thiên Chúa, phó thác hoàn toàn cho sự quan phòng của Ngài và nhất là biết thực hành giới răn của Chúa dạy trong đời sống thường ngày.
Xin Đức Maria, là người đang được ân lộc của Thiên Chúa ở trên Thiên đàng, chuyển cầu cùng Chúa ban sức mạnh niềm tin, lửa mến và lòng trông cậy cho mỗi chúng con để chúng con luôn biết “hướng về Trời” dẫu đang còn đối diện với những nghịch cảnh trần gian. Amen.
Linh mục Phaolô Phạm Trọng Phương
Hôm nay cùng với toàn thể Giáo hội long trọng mừng kính lễ Đức Maria hồn xác lên trời. Đây là một trong 4 đặc ân mà Đức Maria đã được diễm phúc đón nhận. (Đặc ân Mẹ Thiên Chúa, đặc ân đồng trinh trọn đời, đặc ân vô nhiễm nguyên tội). Chúng ta cùng nhau suy niệm với nhau qua các chủ để sau đây để hiểu được việc lên trời của Đức Maria và rút ra được ý nghĩa sống cho cuộc đời ki-tô hữu.
1/ Tại sao Đức Mẹ lại được đón nhận ân huệ đặc biệt này?
Một người nữ như bao thôn nữ, nhưng Đức Maria đã được Thiên Chúa đoái thương chọn làm Mẹ Thiên Chúa. Dầu đã đính hôn với Thánh Giuse, dầu chưa qua việc vợ chồng với Thánh Cả Giuse, nhưng tại sao Đức Maria vẫn có thể mang thai? Thưa vì cái thai của Đức Maria là bởi quyền năng của Chúa Thánh Thần. Từ việc đáp lời xin vâng, nghĩa là hoàn toàn tín thác cho sự quan phòng của Thiên Chúa, Đức Maria đã chính thức trở thành Mẹ của Thiên Chúa, Mẹ của Ngôi Lời Thiên Chúa, Mẹ của Đức Giê-su Ki-tô.
Một con người cực kỳ khiêm tốn, Đức Maria đã không chiều theo ý riêng của mình, nhưng hoàn toàn vâng theo Thánh Ý của Thiên Chúa và sẵn sàng cộng tác vào công trình cứu độ của Thiên Chúa đối với nhân loại tội lỗi. “Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời Thiên Thần truyền” (Lc 1, 38).
Một tinh thần biết lắng nghe, Đức Maria đã không chối từ nhưng vui vẻ đón nhận tiếng mời gọi của Thiên Chúa khi Thiên sứ truyền tin dẫu chưa biết tương lai sẽ như thế nào.
Một con người biết chọn hy sinh - phục vụ, Đức Maria đã vội vã lên đường đi thăm viếng bà Elisabeth một phần để mang Chúa đến cho gia đình, phần khác là để phục vụ Bà chị họ lúc mãn nguyệt khai hoa. (x.Lc 1,39)
Một con người biết chia sẻ niềm vui khi có Chúa, Đức Maria đã không giữ riêng cho chính mình nhưng biết sẻ chia và trao ban khi mang Chúa trong mình. Bởi Mẹ nghĩ Mẹ được cho nhưng không thì cũng trao ban nhưng không. Bởi Mẹ nghĩ rằng niềm vui chia sẻ niềm vui nhân. Bởi Mẹ nghĩ cho thì có phúc hơn là lãnh nhận,…
Vừa là người mẹ, vừa là người bạn đồng hành với Con Mẹ là Chúa Giê-su, Đức Maria không chỉ là một người Mẹ đơn thuần như bao người mẹ khác, nhưng Mẹ đã luôn ở bên cạnh Con Mẹ để đồng lao cộng khổ, lúc vui cũng như lúc Đức Giê-su sinh thì trên Thánh giá. Mẹ đã có mặt hầu như trong mọi chặng đường của Con Mẹ là Đức Giê-su. Một sự “đồng hình đồng dạng”, một sự gắn kết “hai trong một” trong mọi ý nghĩ và chương trình hoạt động của Đức Giê-su và Mẹ Maria. Quả thật, mặc dù Công đồng Vatican II không minh nhiên nói về Đức Mẹ Đồng Công, thánh giáo hoàng Gioan Phaolô II nói rằng Công Đồng vẫn dạy sự thật về Đức Mẹ là Đấng Đồng Công Cứu Độ. Trong buổi tiếp kiến chung ngày 2-4-1997, ngài nói về 70 giáo lý về Đức Mẹ trong hiến chế Lumen Gentium (Ánh sáng muôn dân), trong đó có giáo huấn của Công đồng về Đức Mẹ Đồng công: “...Đức Mẹ chịu đựng cùng Con Yêu Dấu trong nỗi đau cực độ của Con, lòng Mẹ cũng chia sẻ sự hy sinh của Con, và bằng lòng hiến tế chính Con Yêu Dấu của Mẹ. Với những từ ngữ này, Công đồng nhắc chúng ta về “lòng trắc ẩn của Đức Mẹ”; lòng Mẹ phản ánh mọi nỗi đau thân xác và tâm hồn, nhắn mạnh sự sẵn sàng chia sẻ sự hy sinh cứu độ của Con và kết hiệp nỗi đau lòng Mẹ với việc hiến tế của Con....Hiến chế Lumen Gentium liên kết Đức Mẹ với Đức Kitô, Đầng giữ vai trò chính trong ơn cứu độ, làm rõ việc Mẹ tự kết hợp với sự hy sinh của Con, còn Mẹ vẫn phụ thuộc Con Thiên Chúa”. (x. http://conggiao.info/duc-me-dong-cong-d-10418).
Hơn nữa, Đức Giê-su, Con Mẹ sau khi hoàn tất chương trình công cuộc loan báo Tin mừng ở trần gian, Ngài đã chịu chết và đã lên Trời ngự bên hữu Đức Chúa Cha. Chẳng lẽ Con Mẹ đã lên Trời lại không để ý đến người mẹ của mình đang ở trần gian? Chẳng lẽ Đức Giê-su lên Trời lại để mẹ mình ở lại dưới thế? Chẳng lẽ Mẹ Maria lại không xứng đáng để được lên Trời với Đức Giê-su? Như vậy, nhờ các nhân đức của Đức Maria, nhất là nhờ sự lên Trời của Đức Giê-su, Con Mẹ, Đức Maria xứng đáng để để được lên Trời cả hồn lẫn xác. Vậy thì,
2/ Việc Đức Maria lên trời mang lại ý nghĩa gì cho mỗi chúng ta?
Niềm hy vọng cho mỗi chúng ta đã được mở ra vì Đức Maria đã lên trời, nơi quê hương đích thực, (x.Pl 3,20) nơi chúng ta đang hằng ước mong nay đã được hiện thực hoá. Đức Maria lên trời đã ứng nghiệm lời mà Thánh Phaolô quả quyết: “Quả thế, như mọi người vì liên đới với A-đam mà phải chết, thì mọi người nhờ liên đới với Đức Ki-tô, cũng được Thiên Chúa cho sống. Nhưng mỗi người theo thứ tự của mình: mở đường là Đức Ki-tô, rồi khi Đức Ki-tô quang lâm thì đến lượt những kẻ thuộc về Người. (1Cr 15, 22-23).
Như vậy, Đức Giê-su đã mở đường lên Trời thì Đức Maria cũng đã được lên và cả chúng ta nữa. Niềm vui và niềm tin chắc chắn về Thiên đàng không còn nghi ngờ gì đối với chúng ta nữa. Vì ngoại trừ Đức Giê-su vừa là Thiên Chúa vừa là con người lên Trời không làm cho mỗi người ngạc nhiên, nhưng với Đức Maria là con người như chúng ta, Mẹ đã được lên Trời cả hồn lẫn xác báo hiệu một niềm hy vọng vững chắc về quê hương Nước Trời cho mỗi chúng ta. Như thế,
3/ Chúng ta phải làm gì để được lên trời như Đức Maria?
Việc Đức Mẹ lên Trời cả hồn lần xác, nhắc nhở mỗi người ki-tô hữu luôn biết hướng về “Trời”, hướng về “thượng giới” trong khi mình đang sống ở lữ thứ trần gian. Hướng về Trời để sống tốt, sống tử tế với nhau nơi hiện tại ngang qua cung cách sống, lời ăn tiếng nói cũng như khi hành xử với nhau. Hướng về Trời để dù ăn, dù uống, dù làm bất cứ việc gì, chúng ta hãy biết nghĩ về tối hậu, nghĩ về “tương lai”. Hướng về Trời để chúng ta xác tín rằng Thiên Đàng là có thật, nơi dành cho những ai sống và thực hành liên lỉ “8 Mối Phúc Thật và các Giới răn của Thiên Chúa”.
Quả thật, khi chúng ta suy gẫm nơi thứ 4 trong Năm Sự Mừng, “Đức Chúa Trời cho Đức Bà lên trời, Ta hãy xin cho được ơn chết lành trong tay Đức Mẹ” – Nhờ Mẹ, qua Mẹ và vì Mẹ, chúng ta cũng được mời gọi hãy sống thánh thiện mỗi ngày, vâng theo thánh ý Thiên Chúa, phó thác hoàn toàn cho sự quan phòng của Ngài và nhất là biết thực hành giới răn của Chúa dạy trong đời sống thường ngày.
Xin Đức Maria, là người đang được ân lộc của Thiên Chúa ở trên Thiên đàng, chuyển cầu cùng Chúa ban sức mạnh niềm tin, lửa mến và lòng trông cậy cho mỗi chúng con để chúng con luôn biết “hướng về Trời” dẫu đang còn đối diện với những nghịch cảnh trần gian. Amen.
Linh mục Phaolô Phạm Trọng Phương