St 17:3-9
Tv 104(105):4-9
Ga 8:51-59
“Ai giữ lời Ta sẽ không bao giờ phải chết.” (Ga 8:51)
Lời phát biểu mở đầu của Chúa Giêsu đã gây ra mối quan tâm sâu sắc cho những người Do Thái có tư tưởng tự do.
“Nếu ai giữ lời Ta, người ấy sẽ không bao giờ phải chết.” Họ cho rằng Chúa Giêsu đã mất trí, và nhắc nhở Người rằng Abraham và tất cả các nhà tiên tri đều đã chết.
Họ cho rằng Chúa Giêsu đã lừa dối khi hứa với mọi người rằng họ sẽ không thấy cái chết. Rõ ràng là họ đã bỏ lỡ mục đích. Để nếm trước hương vị Lễ Phục sinh, chúng ta cần hiểu ý của Chúa Giêsu. Hầu hết chúng ta có xu hướng nghĩ về sự sống vĩnh cửu như một điều gì đó xảy ra ở phía bên kia của nấm mồ. Nhưng Tân Ước thường nói về sự sống vĩnh cửu như một thực tế hiện tại, một điều gì đó mà chúng ta có ở đây và bây giờ. Trong lá thư đầu tiên của mình, Thánh Gioan đã viết: “Chúng ta biết rằng: chúng ta đã từ cõi chết bước vào cõi sống, vì chúng ta yêu thương anh em. Kẻ không yêu thương, thì ở lại trong sự chết.” (1 Ga 3:14). “Chúng ta đã vượt qua”, động từ được chia ở thời quá khứ biểu thị rằng sự kiện này đã diễn ra.
Thánh Gioan và các môn đồ khác đang theo nguyên tắc yêu thương của Chúa Kitô đã chuyển sang một trải nghiệm sống mà cái chết không thể chạm đến. Rõ ràng, Chúa Giêsu không ám chỉ đến việc tránh cái chết về thể xác. Ngài đang nói về một phẩm chất sống, rất phong phú và viên mãn đến mức sẽ tồn tại mãi mãi. Ngay cả cái chết cũng không thể hủy hoại nó.
Điều kiện duy nhất để sống cuộc sống vĩnh cửu ngay bây giờ là chúng ta phải trung thành với lời của Chúa Giêsu, nghĩa là cố gắng sống theo cách Người đã sống và dạy. Nếu chúng ta có thể làm được điều đó, chúng ta có thể phát triển chiều sâu, phẩm chất và chiều kích trong cuộc sống này mà cái chết không bao giờ có thể chạm tới.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con có được sự sống vĩnh cửu trong hiện tại qua cuộc sống và tình yêu như Chúa đã làm. Amen.