VATICAN. Đức Thánh Cha Phanxicô mời gọi các tín hữu noi gương ĐGH Biển Đức 16 lắng nghe và tuân theo tiếng lương tâm.
Ngài đưa ra lời nhắn nhủ trên đây trong buổi đọc kinh Truyền Tin trưa Chúa Nhật 30-6-2013 với khoảng 60 ngàn tín hữu tại Quảng trường Thánh Phêrô.
Trong bài huấn dụ ngắn, Đức Thánh Cha đã diễn giải ý nghĩa bài Tin Mừng Chúa Nhật 13 thường niên năm C trích từ Tin Mừng theo thánh Luca (9,51-62) kể lại sự kiện Chúa Giêsu đã cương quyết lên đường đi Jerusalem, để chu toàn sứ vụ cứu độ. Đức Thánh Cha Phanxicô nói:
”Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay (Lc 9,51-62) trình bày một giai đoạn rất quan trọng trong cuộc đời của Chúa Kitô: như thánh Luca đã viết, đó là lúc mà ”Chúa Giêsu đưa ra quyết định quyết liệt lên đường đi Jerusalem” (9,51). Jerusalem là mục tiêu chót, nơi Chúa Giêsu, trong lễ Vượt Qua cuối cùng, phải chịu chết và sống lại, và qua đó ngài chu toàn sứ mạng cứu độ.
Từ lúc ấy, sau khi nhất quyết, Chúa Giêsu hướng thẳng tới đích, và cả những người mà ngài gặp, và họ xin theo Ngài, Chúa nói rõ đâu là những điều kiện: không có nơi ở nhất định; biết từ bỏ lòng quí mến của con người; không chiều theo sự hoài tưởng quá khứ”.
'Nhưng Chúa Giêsu cũng nói với các môn đệ, những người được ủy thác đi trước Ngài trên đường tiến về Jerusalem để loan báo là Ngài sẽ đi qua, Chúa bảo họ đừng áp đặt gì cả: nếu họ không thấy người ta sẵn sàng đón nhận Ngài, thì hãy đi tiếp, tiếp tục tiến bước.. Chúa Giêsu thật là khiêm tốn, Ngài không bao giờ áp đặt. Nếu bạn muốn, thì bạn hãy theo Ngài. Nhưng Ngài không bao giờ áp đặt”.
”Tất cả những điều đó làm cho chúng ta suy nghĩ. Chẳng hạn, điều ấy nói với chúng ta về tầm quan trọng của lương tâm, kể cả đối với Chúa Giêsu: lắng nghe lương tâm trong tâm hồn mình, tiếng nói của Chúa Cha và tuân theo. Có thể nói, Chúa Giêsu, trong cuộc sống trần thế của Ngài, Ngài không bị điều khiển từ xa: Ngài là Ngôi Lời nhập thể, là Con Thiên Chúa làm người, và một lúc nào đó, Ngài đi đến quyết định cương quyết lên Jerusalem lần cuối cùng; một quyết định được đề ra trong lương tâm Ngài, nhưng không phải một mình: nhưng cùng với Chúa Cha, trong sự hiệp thông trọn vẹn với Cha! Ngài đã quyết định trong sự vâng phục Chúa Cha, trong sự lắng nghe sâu xa ý Cha của Ngài trong thâm tâm sâu thẳm. Và vì thế quyết định của Ngài thật là kiên cường, vì được đề ra cùng với Chúa Cha. Và trong Cha, Chúa Giêsu tìm được sức mạnh và ánh sáng cho hành trình của Ngài. Và Chúa Giêsu là người tự do. Trong quyết định ấy Ngài tự do. Chúa Giêsu muốn các tín hữu Kitô cũng tự do như Ngài, với thứ tự do đến từ cuộc đối thoại với Chúa Cha, từ cuộc đối thoại với Thiên Chúa. Chúa Giêsu không muốn các tín hữu Kitô ích kỷ, họ theo cái tôi của họ, họ không nói với Thiên Chúa; Ngài cũng không muốn các tín hữu Kitô yếu nhược, không có ý chí, những Kitô hữu bị ”điều khiển từ xa”, không có khả năng sáng tạo, luôn tìm cách gắn liền với ý chỉ của một người khác, và vì thế họ không tự do. Chúa Giêsu muốn chúng ta tự do, nhưng thứ tự do ấy được thực hiện ở đâu? Thưa ở trong cuộc đối thoại với Thiên Chúa, trong chính lương tâm của mình. Nếu một Kitô hữu không biết nói với Thiên Chúa, không biết nghe thấy Thiên Chúa trong lương tâm, thì họ không phải là người tự do”.
Vì thế - Đức Thánh Cha nói - chúng ta phải học cách lắng nghe lương tâm chúng ta hơn nữa. Nhưng xin chú ý! Điều này không có nghĩa là đi theo cái tôi của mình, làm điều mình thích, hợp với mình, làm cho mình hài lòng.. Không phải vậy! Lương tâm là không gian nội tâm của sự lắng nghe sự thật, sự thiện, lắng nghe Thiên Chúa; là nơi nội tâm quan hệ của ta với Chúa,Đấng nói với tâm hồn ta và giúp ta phân định, hiểu con đường ta phải đi, và một khi đã quyết định, thì tiến bước, trung thành với quyết định đó”.
Như một thí dụ về sự tuân phục Thiên Chúa và lương tâm, ĐGH Phanxicô trưng dẫn một chứng nhân đặc biệt và nói rằng:
”Chúng ta đã có một tấm gương tuyệt vời về quan hệ như thế với Thiên Chúa trong lương tâm của mình, một tấm gương tuyệt vời gần đây. ĐGH Biển Đức 16 đã nêu gương sáng theo nghĩa này, khi Chúa làm cho Người hiểu trong kinh nguyện, đâu là bước đường phải thực hiện. Người đã tuân theo lương tâm, với một ý thức lớn về sự phân định và can đảm, nghĩa là ý Thiên Chúa nói với con tim của Người. Và tấm gương này của người Cha chúng ta mưu ích cho tất cả chúng ta, như một tấm gương phải noi theo”.
Khi Đức Thánh Cha Phanxicô nhắc đến tên ĐGH Biển Đức 16, các tín hữu đã nhiệt liệt vỗ tay. Và ngài kết luận: Đức Mẹ, trong sự đơn sơ của Mẹ, đã lắng nghe và suy niệm trong lòng chính Lời Thiên Chúa và điều này cũng xảy ra cho Chúa Giêsu. Mẹ đã theo Chúa Con với xác tín sâu xa, với niềm hy vọng vững chắc. Xin Mẹ Maria giúp chúng con ngày càng trở thành những con người của lương tâm, tự do trong lương tâm vì trong lương tâm có cuộc đối thoại với Thiên Chúa. Xin Mẹ giúp chúng con trở thành những ngừơi nam nữ có khả năng lắng nghe tiếng Thiên Chúa và quyết liệt tuân theo”.
Sau khi ban phép lành cho các tín hữu, Đức Thánh Cha nhắc nhở rằng hôm nay tại Italia có cử hành ”Ngày bác ái của ĐGH”. Tôi muốn cám ơn các GM và tất cả các giáo xứ, đặc biệt là những giáo xứ nghèo nhất, vì lời cầu nguyện và đóng góp hỗ trợ những sáng kiến mục vụ và bác ái của Người Kế Vị Thánh Phêrô ở các nơi trên thế giới. Xin cám ơn tất cả mọi người”.
Đức Thánh Cha cũng ngỏ lời chào thăm tất cả các tín hữu hành hương hiện diện, đặc biệt là đông đảo các tín hữu đến từ nước Đức. Và ngài kết luận rằng: ”Tôi xin anh chị em cầu nguyện cho tôi. Tôi cầu chúc tất cả một Chúa Nhật tốt đẹp và dùng bữa ngon!”.
Ngài đưa ra lời nhắn nhủ trên đây trong buổi đọc kinh Truyền Tin trưa Chúa Nhật 30-6-2013 với khoảng 60 ngàn tín hữu tại Quảng trường Thánh Phêrô.
Trong bài huấn dụ ngắn, Đức Thánh Cha đã diễn giải ý nghĩa bài Tin Mừng Chúa Nhật 13 thường niên năm C trích từ Tin Mừng theo thánh Luca (9,51-62) kể lại sự kiện Chúa Giêsu đã cương quyết lên đường đi Jerusalem, để chu toàn sứ vụ cứu độ. Đức Thánh Cha Phanxicô nói:
”Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay (Lc 9,51-62) trình bày một giai đoạn rất quan trọng trong cuộc đời của Chúa Kitô: như thánh Luca đã viết, đó là lúc mà ”Chúa Giêsu đưa ra quyết định quyết liệt lên đường đi Jerusalem” (9,51). Jerusalem là mục tiêu chót, nơi Chúa Giêsu, trong lễ Vượt Qua cuối cùng, phải chịu chết và sống lại, và qua đó ngài chu toàn sứ mạng cứu độ.
Từ lúc ấy, sau khi nhất quyết, Chúa Giêsu hướng thẳng tới đích, và cả những người mà ngài gặp, và họ xin theo Ngài, Chúa nói rõ đâu là những điều kiện: không có nơi ở nhất định; biết từ bỏ lòng quí mến của con người; không chiều theo sự hoài tưởng quá khứ”.
'Nhưng Chúa Giêsu cũng nói với các môn đệ, những người được ủy thác đi trước Ngài trên đường tiến về Jerusalem để loan báo là Ngài sẽ đi qua, Chúa bảo họ đừng áp đặt gì cả: nếu họ không thấy người ta sẵn sàng đón nhận Ngài, thì hãy đi tiếp, tiếp tục tiến bước.. Chúa Giêsu thật là khiêm tốn, Ngài không bao giờ áp đặt. Nếu bạn muốn, thì bạn hãy theo Ngài. Nhưng Ngài không bao giờ áp đặt”.
”Tất cả những điều đó làm cho chúng ta suy nghĩ. Chẳng hạn, điều ấy nói với chúng ta về tầm quan trọng của lương tâm, kể cả đối với Chúa Giêsu: lắng nghe lương tâm trong tâm hồn mình, tiếng nói của Chúa Cha và tuân theo. Có thể nói, Chúa Giêsu, trong cuộc sống trần thế của Ngài, Ngài không bị điều khiển từ xa: Ngài là Ngôi Lời nhập thể, là Con Thiên Chúa làm người, và một lúc nào đó, Ngài đi đến quyết định cương quyết lên Jerusalem lần cuối cùng; một quyết định được đề ra trong lương tâm Ngài, nhưng không phải một mình: nhưng cùng với Chúa Cha, trong sự hiệp thông trọn vẹn với Cha! Ngài đã quyết định trong sự vâng phục Chúa Cha, trong sự lắng nghe sâu xa ý Cha của Ngài trong thâm tâm sâu thẳm. Và vì thế quyết định của Ngài thật là kiên cường, vì được đề ra cùng với Chúa Cha. Và trong Cha, Chúa Giêsu tìm được sức mạnh và ánh sáng cho hành trình của Ngài. Và Chúa Giêsu là người tự do. Trong quyết định ấy Ngài tự do. Chúa Giêsu muốn các tín hữu Kitô cũng tự do như Ngài, với thứ tự do đến từ cuộc đối thoại với Chúa Cha, từ cuộc đối thoại với Thiên Chúa. Chúa Giêsu không muốn các tín hữu Kitô ích kỷ, họ theo cái tôi của họ, họ không nói với Thiên Chúa; Ngài cũng không muốn các tín hữu Kitô yếu nhược, không có ý chí, những Kitô hữu bị ”điều khiển từ xa”, không có khả năng sáng tạo, luôn tìm cách gắn liền với ý chỉ của một người khác, và vì thế họ không tự do. Chúa Giêsu muốn chúng ta tự do, nhưng thứ tự do ấy được thực hiện ở đâu? Thưa ở trong cuộc đối thoại với Thiên Chúa, trong chính lương tâm của mình. Nếu một Kitô hữu không biết nói với Thiên Chúa, không biết nghe thấy Thiên Chúa trong lương tâm, thì họ không phải là người tự do”.
Vì thế - Đức Thánh Cha nói - chúng ta phải học cách lắng nghe lương tâm chúng ta hơn nữa. Nhưng xin chú ý! Điều này không có nghĩa là đi theo cái tôi của mình, làm điều mình thích, hợp với mình, làm cho mình hài lòng.. Không phải vậy! Lương tâm là không gian nội tâm của sự lắng nghe sự thật, sự thiện, lắng nghe Thiên Chúa; là nơi nội tâm quan hệ của ta với Chúa,Đấng nói với tâm hồn ta và giúp ta phân định, hiểu con đường ta phải đi, và một khi đã quyết định, thì tiến bước, trung thành với quyết định đó”.
Như một thí dụ về sự tuân phục Thiên Chúa và lương tâm, ĐGH Phanxicô trưng dẫn một chứng nhân đặc biệt và nói rằng:
”Chúng ta đã có một tấm gương tuyệt vời về quan hệ như thế với Thiên Chúa trong lương tâm của mình, một tấm gương tuyệt vời gần đây. ĐGH Biển Đức 16 đã nêu gương sáng theo nghĩa này, khi Chúa làm cho Người hiểu trong kinh nguyện, đâu là bước đường phải thực hiện. Người đã tuân theo lương tâm, với một ý thức lớn về sự phân định và can đảm, nghĩa là ý Thiên Chúa nói với con tim của Người. Và tấm gương này của người Cha chúng ta mưu ích cho tất cả chúng ta, như một tấm gương phải noi theo”.
Khi Đức Thánh Cha Phanxicô nhắc đến tên ĐGH Biển Đức 16, các tín hữu đã nhiệt liệt vỗ tay. Và ngài kết luận: Đức Mẹ, trong sự đơn sơ của Mẹ, đã lắng nghe và suy niệm trong lòng chính Lời Thiên Chúa và điều này cũng xảy ra cho Chúa Giêsu. Mẹ đã theo Chúa Con với xác tín sâu xa, với niềm hy vọng vững chắc. Xin Mẹ Maria giúp chúng con ngày càng trở thành những con người của lương tâm, tự do trong lương tâm vì trong lương tâm có cuộc đối thoại với Thiên Chúa. Xin Mẹ giúp chúng con trở thành những ngừơi nam nữ có khả năng lắng nghe tiếng Thiên Chúa và quyết liệt tuân theo”.
Sau khi ban phép lành cho các tín hữu, Đức Thánh Cha nhắc nhở rằng hôm nay tại Italia có cử hành ”Ngày bác ái của ĐGH”. Tôi muốn cám ơn các GM và tất cả các giáo xứ, đặc biệt là những giáo xứ nghèo nhất, vì lời cầu nguyện và đóng góp hỗ trợ những sáng kiến mục vụ và bác ái của Người Kế Vị Thánh Phêrô ở các nơi trên thế giới. Xin cám ơn tất cả mọi người”.
Đức Thánh Cha cũng ngỏ lời chào thăm tất cả các tín hữu hành hương hiện diện, đặc biệt là đông đảo các tín hữu đến từ nước Đức. Và ngài kết luận rằng: ”Tôi xin anh chị em cầu nguyện cho tôi. Tôi cầu chúc tất cả một Chúa Nhật tốt đẹp và dùng bữa ngon!”.