Sau những lời chỉ trích rất mạnh của Đức Hồng Y Gerhard Müller về quyết định của các Giám Mục Đức cho những người Tin Lành là phối ngẫu của người Công Giáo được rước Mình Thánh Chúa, trong từng trường hợp riêng biệt, Đức Hồng Y Walter Brandmüller, cũng là một Hồng Y người Đức, đã lên tiếng bày tỏ sự chống đối của mình đối với quyết định này.

Ngài gọi “những trường hợp riêng biệt” được nêu trong quyết định của các Giám Mục Đức là một “chiến thuật salami” (chia rẽ đối phương và thắng từng bước một) và là một “mưu mô bất lương”. Đức Hồng Y cũng cảnh giác về nguy cơ “lấy các quy tắc chỉ được áp dụng cho các tình huống nguy tử mà áp dụng vào cuộc sống bình thường”, và gọi phương pháp này là một “trò lừa độc hại.”

Đức Hồng Y Walter Brandmüller nguyên là là Chủ Tịch Ủy Ban Giáo Hoàng về Khoa Học Lịch Sử. Trong cuộc phỏng vấn với Armin Schwibach, phóng viên thường trú tại Rome của Kath.net, một phương tiện truyền thông của Công Giáo Áo, Đức Hồng Y người Đức nói rằng ngài muốn giúp người Công Giáo nhìn thấy rõ rằng quyết định của các Giám Mục Đức không có nền tảng thần học.

Theo Đức Hồng Y Brandmüller, trước tiên điều quan trọng là chúng ta phải hiểu rõ ý nghĩa của “Giáo Hội”. Giáo Hội không phải là “một công ty giúp cải thiện thế giới” hay “một tổ chức phi chính phủ để giúp đỡ mọi người trong cuộc sống“ Trái lại, Giáo hội “là một thực tại” không bị hạn hẹp trong những mục đích này. “Giáo hội là một công trình của Thiên Chúa, là hình thái hữu hình, cảm nghiệm được qua đó Đức Kitô Phục Sinh tiếp tục công việc cứu rỗi của Người trong thế giới này.”

Tiếp đến, Đức Hồng Y định nghĩa từ “bữa tiệc ly” hay “hiệp thông”. Một số người có thể nghĩ đến bữa ăn, đến sự hiếu khách và nhiều thứ khác. Tuy nhiên, “Bí Tích Thánh Thể, sự hiệp thông trong ý thức Công Giáo và Chính thống có một ý nghĩa hoàn toàn khác biệt.” Đức Hồng Y Brandmüller nhắc nhở chúng ta về sự chuyển đổi giữa bánh và rượu thành Mình và Máu Chúa Kitô và “sự hiện diện thật sự của Chúa Kitô trong hình bánh và rượu”.

Như vậy, Rước Lễ nghĩa là “người được cứu chuộc hiệp nhất bản thân mình với Chúa Kitô hiện diện trong mầu nhiệm này.” Vì thế, điều quan trọng là hãy ghi nhớ lời cảnh cáo của Thánh Phaolô “Ai nấy phải tự xét mình, rồi hãy ăn Bánh và uống Chén này. Thật vậy, ai ăn và uống mà không nhận thức được Thân Thể Chúa, là ăn và uống án phạt mình.”. Đức Hồng Y nói: “Cần phải ghi nhớ điều này khi nói về sự tháo thứ để cho phép rước lễ theo từng trường hợp”.

Đức Hồng Y Brandmüller bày tỏ quan ngại rằng “Tài liệu của các Đức Giám Mục Đức bây giờ thì nói về việc cho phép rước lễ từng trường hợp một, nhưng chính điều này, tự nó chỉ là một chiến thuật hướng tới việc rước lễ đại trà của những người không Công Giáo. Người ta gọi đó là “chiến thuật salami”, nước chảy đá mòn. Đó là “một phương tiện hoàn toàn không trung thực để đạt đến mục đích thực sự.”

Đức Hồng Y Brandmüller cũng bác bỏ lời tuyên bố của các giám mục Đức cho rằng những người theo đạo Tin Lành nên được tiếp cận với Bàn Tiệc Thánh Thể vì họ “đói Thánh Thể”. Ngài gọi đó là “một nỗ lực ngụy biện” và là “một mưu mô đáng xấu hổ” bằng những “tiếng khóc nức nở”. Ngài nói: “Một Kitô hữu thật sự khao khát Thánh Thể phải biết rằng không có Thánh Thể mà không có Giáo Hội và không có Giáo Hội mà không có Bí Tích Thánh Thể. Họ phải xin gia nhập Giáo Hội Công Giáo. Nếu không như thế thì thật đáng nghi ngờ và không trung thực”. Giáo hội, ngài nói thêm, không phải là một “cửa hàng tự phục vụ”, nơi người ta có thể tùy chọn điều này điều kia theo sở thích riêng của mình. “Ở đây, vấn đề là tất cả mọi thứ hay không có gì!” Đức Hồng Y nhấn mạnh.

Đức Hồng Y Brandmüller cũng bàn về việc các giám mục Đức đề cập đến khoản Giáo luật 844 triệt 3 và triệt 4 nói về các tình huống khẩn cấp, trong đó một tín hữu Chính thống (triệt 3) hoặc một Kitô hữu từ các giáo phái khác (triệt 4) có thể được cho lãnh nhận các bí tích khi có nguy cơ tử vong hoặc trong tình huống bị tù đày, và chỉ trong trường hợp mà người Kitô hữu ấy “lãnh nhận đúng cách”, nghĩa là “không mắc tội trọng và có khát vọng chân thật được nhận lãnh Bí tích. Ngài lặp lại câu hỏi của mình là tại sao một người “đáp ứng được những điều kiện đó, và không ở trong trường hợp khẩn cấp, lại không thể đơn giản là xin được nhận vào Giáo hội”.
Source: One Peter Five - Cardinal Brandmüller on the German Bishops’ New “Wholly Dishonest Ploy”