An và Hoà nhà ở gần sân trường cho nên chúng có cơ hội đến sân trường thường xuyên. Hai đứa không thích chơi với nhau lắm bởi An giỏi về mọi trò chơi và luôn thắng Hoà. Mỗi lần có tôi xuất hiện, Hoà vui hơn trong khi An lại buồn một phút. Tôi chơi thua cả hai, nhưng có mặt tôi thì cơ hội cho Hoà thắng nhiều hơn và cơ hội An thua đặm. An thua không phải vì chơi dở mà do cá tính thích thắng một lúc cả hai đứa. Nếu thắng từng đứa một thì An dư sức; nhưng thắng cả hai một lúc thì may nhiều hơn tài. May mắn lại nằm ngoài tầm kiểm soát của cá nhân. Đang chơi vui mà chuông nhà thờ đổ làm cả ba buồn, bởi giờ chơi đến hồi kết thúc. Đứa nào cũng đứng ngó tiếc hùi hụi, nhưng bất lực.

Cuộc đời ai cũng biết khi giờ đã điểm thì việc gì đó chấm dứt để bước sang việc mới. Đối với học sinh, giờ đã điểm là giờ vào lớp; với người làm công sở, giờ đã điểm là giờ giải lao chấm dứt. Giống như trò chơi nơi sân trường, giờ đã điểm thì chia tay, kẻ muốn tiếp tục, người phải ngưng. Những ai giúp việc cho kẻ liệt biết rõ, giờ đã điểm kẻ đi phải đi, người ở lại khóc sụt sùi nhưng ai ngăn được khi giờ đã điểm.

Đức Kitô nhiều lần nói với môn đệ, 'Giờ Ta chưa đến' nên kẻ hại Ngài không thể thi hành í định. Câu nói vắn vủi, vỏn vẹn có bốn chữ 'Giờ Ta chưa đến' nhưng í nghĩa câu đó vừa phủ kín, vừa bật mí nhiều sự kiện quan trọng. Đức Kitô bật mí cho các môn đệ biết ngoài số môn đệ tin theo Ngài cách công khai, còn có những môn đệ thầm kín. Đó là người cho Đức Kitô mượn lừa cuỡi vào thành thánh Jerusalem mà mãi đến ngày Lễ Lá người ta mới hay biết. Người môn đệ khác nữa cho Đức Kitô mượn căn phòng trên lầu để Ngài tổ chức Mừng Lễ Vượt Qua cùng các môn đệ. Người cho mượn mộ mà mãi sau khi Ngài chết người ta mới hay. Giờ của Đức Kitô chưa đến cho nên kẻ chủ trương hại Ngài bất lực. Họ thất bại trong việc mượn thế quân bảo hộ Roma làm công việc hại người. Họ thua cách ê chề trong việc dùng mưu, gài bẫy, hại Đức Kitô. Họ cay đắng vì lời giảng dậy của Ngài 'vừa mới mẻ vừa í nghĩa'. Khi giờ của Ngài đến là lúc Ngài làm Vinh Danh Chúa Cha (Gn 12,28), và cũng là lúc Chúa Cha làm Vinh Danh Người (Gn 13,32). Giờ của Ngài đến là giờ chia lìa, xa cách, nhưng không lâu; tất cả sẽ gặp lại. Giờ của Ngài đến cũng là lúc tỏ lộ việc Giuđa phản bội bán Thầy mình. Tiếp theo là việc Phêrô chối Thầy và nhát đảm của các môn đệ khác. Phêrô chối Thầy vì yếu đuối, vì sợ hãi trước bắt bớ, đòn vọt. Giuđa phản bội Thầy trong hoàn cảnh hoàn toàn tự do chọn lựa. Chính ông tự nguyện tìm gặp kẻ chống đối Đức Kitô để phản Thầy. Hành động của Giuđa có bàn tay ma quỉ nhúng vào thúc đẩy, bởi ông đã gian dối trước mặt Đức Kitô và trước mặt anh em. Khi Đức Kitô nói, '...một người trong anh em sẽ nộp Thầy'.

Giuđa lên tiếng 'Rapbi, chẳng lẽ con sao?

Đức Kitô đáp: 'Chính anh nói đó' Mt 26:25.

Giờ của Ngài đến mặc khải hai phản bội khác nhau. Khi nói câu 'chẳng lẽ con sao?' Giuđa biết rõ mình đang dối mình, dối đồng bạn, đối Thầy. Ma quỉ là cha của dối trá. Dối trá chính là cộng tác với ma quỉ. Đức Kitô trao cho Giuđa miếng bánh. Điều này hiểu là, dù biết rõ Giuđa phản bội, Thầy vẫn yêu quí trò như xưa. Trò đặt lợi lộc cá nhân trên tình thầy trò. Ma quỉ dùng phù hoa mua chuộc con người. Nhớ lại, sau bốn mươi ngày chay tịnh, ma quỉ cám dỗ Đức Kitô, chúng dùng phù hoa vinh quang trần thế phủ dụ. Ma quỉ thất bại; giờ Giuđa thua đặm. Nhận miếng bánh tình yêu Đức Kitô trao; Giuđa vẫn không hồi tâm. Điều này xác định Giuđa trao con tim mình ma quỉ. Phạm tội là để cho con tim yêu thích sự dữ.

Trong pháp trường, từ đàng xa, Đức Kitô quay nhìn Phêrô; ngay lập tức Phêrô ăn năn, thống hối, khóc than. Khác biệt giữa hai phản bội. Giuđa cố tình, hoàn toàn tự do, tự nguyện và từ chối ơn Chúa; nhận 'miếng bánh' nhưng không chấp nhận thay đổi. Phêrô không cố tình, không có tự do, sợ hãi, mất tự chủ. Phêrô đón nhận ơn Chúa qua 'cái nhìn'. Ông ăn năn, thống hối. Có khác biệt trong thống hối. Phêrô thống hối bằng cách ăn năn, khóc lóc. Sau này Giuđa cũng thống hối, nhưng theo cách riêng ông chọn; tự kết liễu đời mình.

Đức Kitô biết rõ môn đệ phản bội; Ngài buồn sầu, nhưng không ngăn cấm, cũng chẳng khiển trách. Nếu bạn phê bình, khiển trách, kết án Giuđa phản bội là bạn đang phê bình, khiển trách, kết án chính mình. Không sai đâu. Công tâm, thành thật với chính mình. Mỗi lần tôi phạm tội, tôi hành xử i hệt như Giuđa làm cách đây hơn hai ngàn năm. Tôi hoàn toàn tự do trong việc quyết định phạm tội. Tôi biết rõ điều đó là sai, trái, có tội nhưng quyết tâm. Tôi làm vì thú tính, tự ái, khát khao. Tôi tính toán cách phạm tội, và tôi gây đau khổ cho người khác. Giờ đã điểm của cá nhân tôi chính là lúc tôi quyết định trung thành hay phản bội Chúa tôi.

TiengChuong.org