Thư gửi Quý Cha và quý Ông bà, Anh chị em giáo xứ Thái Hà
Thưa quý Cha và quý ông bà, Anh chị em giáo xứ Thái Hà,
Con một giáo dân thuộc giáo phận Phan thiết, Miền Nam Việt Nam, xin có đôi lời kính thăm và chúc sức khoẻ quý Cha và quý vị.
Từ rất lâu con đã theo dõi tin tức Thái Hà, song con vẫn chọn lựa phương thức cầu nguyện và hằng ngày theo dõi tin tức qua các trang web, sau đó chuyển những bài viết qua email cho các bạn công giáo cũng như không công giáo yêu chuộng sự thật và lẽ phải. Có thể nói hơn cả tháng nay con bỏ thói quen đọc báo của Tuổi trẻ và Thanh niên để có thêm thời gian theo dõi từng bài viết liên quan đến Thái Hà.
Vâng, Thái Hà đã thành máu thịt và là bản thân con. Hơn bao giờ hết con cảm nhận mỗi người công giáo là các chi thể trong cùng một Thân Thể mầu nhiệm của Đức Kitô. Vâng, nỗi lo, nỗi buồn, niềm vui của Quý Cha và của từng anh chị em ở Thái Hà cũng là nỗi lo, nỗi buồn, niềm vui của riêng bản thân con. Có thể nào một bàn tay bị đau mà toàn thân không cùng chịu đau đớn?
Thưa quý Cha và quý ông bà anh chị em,
Con, một người trẻ, được huấn luyện dưới mái trường Xã Hội Chủ Nghĩa, Trường Đại Học Luật TP Hồ Chí Minh cũng đã in đậm dấu chân con gần 5 năm trời với bao nổ lực, khó khăn. Con chỉ mơ màng cảm nhận những gì là quá khứ tàn khốc vào năm Mậu Thân và việc đấu tố các Linh Mục, các thành phần tư sản trong những năm đầu giải phóng qua lời kể của những người đi trước (trong trường học con không được hiểu biết lịch sử khách quan của dân tộc mình). Nhưng giờ đây, qua cách hành xử của Chính quyền đối với Giáo xứ Thái Hà, con đã cảm nhận được phần nào những nỗi cơ cực, chèn ép mà bao người đi trước phải gánh chịu.
Vâng, vào thời đại “thông tin”, trong thế kỷ 21, giữa thanh thiên bạch nhật, mà họ còn dám dùng truyền thông, dùi cui, roi điện, hơi cay trấn áp đám đông và chối vanh vách thì sẽ đoán biết những gì họ đã, đang, sẽ “ưu ái” dành cho những Giáo dân, Linh mục bị khởi tố và bắt giam. Nghĩ đến đây con lại xót xa nghĩ đến các Linh Mục, tu sĩ trước đây bị tù đày và chết trong tù sau 5, 10 năm và không hề có một bản án.
Một số bạn bảo con: thà không học luật thì may ra còn dễ tha thứ cho những sai sót của những người lãnh đạo, càng hiểu biết càng thấy tức giận và thất vọng về lối hành xử của Chính quyền…Chúng con còn bảo nhau, để xem mức án của ông Phó Giám Đốc Công thương và những vị cao hơn dính trong vụ Dự án Đông Tây bên nào cao hơn. Hay dù cao hơn nhưng họ sẽ được ân xá về trước các Giáo dân trong vụ Thái Hà.
Cái hay, cái tài của Chính quyền ta là ở chỗ đấy! Tham nhũng 820.000USD thì nhẹ hơn phá đổ 6m tường mục nát vì bị rút ruột, xây chiếm lòng lề đường, trên mảnh đất của tha nhân? cũng đâu cần tổng huy động các lực lượng công an, nhà báo, bắt khẩn cấp như vụ Thái Hà?
Càng suy nghĩ con càng thấy quý Cha và quý ông bà anh chị em Thái Hà đang trên đường lên núi sọ với Đức Giêsu. Trong hành trình ấy, quý Cha và quý vị không đơn độc vì quý Cha và quý vị đang đứng về phía sự thật, đang bảo vệ sự thật.
Con thật cảm kích và trân trọng hình ảnh của quý Giám mục, Linh mục, các Giáo dân xa gần đã đến hiệp thông chia sẻ với Giáo xứ Thái Hà. Con cũng vui mừng mỗi lần đọc được các bức thư hiệp thông từ các Giám mục, Linh mục, các Cộng đoàn hải ngoại. Con hy vọng sẽ được tiếp tục đọc thư hiệp thông từ Bề trên các dòng tu, các Cha xứ ở những nơi không thể đến Thái Hà vì nhiều lý do. Con không có điều kiện để đến Linh địa Đức Bà nhưng con luôn hướng về Thái Hà hàng giờ, hàng phút, hàng giây trong tình hiệp thông sâu xa.
Đối với con, việc Giáo xứ Thái Hà có được trả lại mảnh đất vốn bị chiếm dụng hay không thì không quan trọng. Ngay cả khi chính quyền huy động toàn bộ quân lực để dẹp tan các buổi cầu nguyện tại Linh địa thì nơi đây vẫn là Linh địa trong lòng mỗi người công giáo Việt Nam và hải ngoại.
Lúc ấy, nhà thờ Thái Hà vốn nhỏ bé, nhưng trong lòng Giáo hội Việt Nam, nó là vĩ đại và to lớn, vì đã cưu mang những tâm hồn dám sống và làm chứng cho Sự Thật.
Việc Giáo xứ Thái Hà dám lên tiếng cho sự thật cho dù phải chịu bắt bớ, sỉ nhục, tù đày là điều để người trẻ chúng con gẫm suy và học tập.
Gương sáng của quý Cha và của quý ông bà anh chị em sẽ được nhắc đến ngàn đời trong lòng Giáo hội Việt Nam và nhiều quốc gia trên thế giới. Dẫu biết rằng gươm giáo và xiềng xích đang chờ quý Cha và quý Ông bà, Anh chị em ở phía trước, nhưng con tin Lời Chúa vẫn vang vọng “Ơn Ta luôn đủ cho con”.
Thưa quý Cha và quý anh chị em Thái Hà, một bài học cụ thể có lẽ là con sẽ tham gia viết bài khi có thể với hy vọng một ngày kia, được diễm phúc nói như Đức Giám mục Nguyễn Văn Sang: “chào các bạn, tôi sẽ đi tù…”
Thưa quý Cha và quý ông bà, Anh chị em giáo xứ Thái Hà,
Con một giáo dân thuộc giáo phận Phan thiết, Miền Nam Việt Nam, xin có đôi lời kính thăm và chúc sức khoẻ quý Cha và quý vị.
Từ rất lâu con đã theo dõi tin tức Thái Hà, song con vẫn chọn lựa phương thức cầu nguyện và hằng ngày theo dõi tin tức qua các trang web, sau đó chuyển những bài viết qua email cho các bạn công giáo cũng như không công giáo yêu chuộng sự thật và lẽ phải. Có thể nói hơn cả tháng nay con bỏ thói quen đọc báo của Tuổi trẻ và Thanh niên để có thêm thời gian theo dõi từng bài viết liên quan đến Thái Hà.
Vâng, Thái Hà đã thành máu thịt và là bản thân con. Hơn bao giờ hết con cảm nhận mỗi người công giáo là các chi thể trong cùng một Thân Thể mầu nhiệm của Đức Kitô. Vâng, nỗi lo, nỗi buồn, niềm vui của Quý Cha và của từng anh chị em ở Thái Hà cũng là nỗi lo, nỗi buồn, niềm vui của riêng bản thân con. Có thể nào một bàn tay bị đau mà toàn thân không cùng chịu đau đớn?
Thưa quý Cha và quý ông bà anh chị em,
Con, một người trẻ, được huấn luyện dưới mái trường Xã Hội Chủ Nghĩa, Trường Đại Học Luật TP Hồ Chí Minh cũng đã in đậm dấu chân con gần 5 năm trời với bao nổ lực, khó khăn. Con chỉ mơ màng cảm nhận những gì là quá khứ tàn khốc vào năm Mậu Thân và việc đấu tố các Linh Mục, các thành phần tư sản trong những năm đầu giải phóng qua lời kể của những người đi trước (trong trường học con không được hiểu biết lịch sử khách quan của dân tộc mình). Nhưng giờ đây, qua cách hành xử của Chính quyền đối với Giáo xứ Thái Hà, con đã cảm nhận được phần nào những nỗi cơ cực, chèn ép mà bao người đi trước phải gánh chịu.
Vâng, vào thời đại “thông tin”, trong thế kỷ 21, giữa thanh thiên bạch nhật, mà họ còn dám dùng truyền thông, dùi cui, roi điện, hơi cay trấn áp đám đông và chối vanh vách thì sẽ đoán biết những gì họ đã, đang, sẽ “ưu ái” dành cho những Giáo dân, Linh mục bị khởi tố và bắt giam. Nghĩ đến đây con lại xót xa nghĩ đến các Linh Mục, tu sĩ trước đây bị tù đày và chết trong tù sau 5, 10 năm và không hề có một bản án.
Một số bạn bảo con: thà không học luật thì may ra còn dễ tha thứ cho những sai sót của những người lãnh đạo, càng hiểu biết càng thấy tức giận và thất vọng về lối hành xử của Chính quyền…Chúng con còn bảo nhau, để xem mức án của ông Phó Giám Đốc Công thương và những vị cao hơn dính trong vụ Dự án Đông Tây bên nào cao hơn. Hay dù cao hơn nhưng họ sẽ được ân xá về trước các Giáo dân trong vụ Thái Hà.
Cái hay, cái tài của Chính quyền ta là ở chỗ đấy! Tham nhũng 820.000USD thì nhẹ hơn phá đổ 6m tường mục nát vì bị rút ruột, xây chiếm lòng lề đường, trên mảnh đất của tha nhân? cũng đâu cần tổng huy động các lực lượng công an, nhà báo, bắt khẩn cấp như vụ Thái Hà?
Càng suy nghĩ con càng thấy quý Cha và quý ông bà anh chị em Thái Hà đang trên đường lên núi sọ với Đức Giêsu. Trong hành trình ấy, quý Cha và quý vị không đơn độc vì quý Cha và quý vị đang đứng về phía sự thật, đang bảo vệ sự thật.
Con thật cảm kích và trân trọng hình ảnh của quý Giám mục, Linh mục, các Giáo dân xa gần đã đến hiệp thông chia sẻ với Giáo xứ Thái Hà. Con cũng vui mừng mỗi lần đọc được các bức thư hiệp thông từ các Giám mục, Linh mục, các Cộng đoàn hải ngoại. Con hy vọng sẽ được tiếp tục đọc thư hiệp thông từ Bề trên các dòng tu, các Cha xứ ở những nơi không thể đến Thái Hà vì nhiều lý do. Con không có điều kiện để đến Linh địa Đức Bà nhưng con luôn hướng về Thái Hà hàng giờ, hàng phút, hàng giây trong tình hiệp thông sâu xa.
Đối với con, việc Giáo xứ Thái Hà có được trả lại mảnh đất vốn bị chiếm dụng hay không thì không quan trọng. Ngay cả khi chính quyền huy động toàn bộ quân lực để dẹp tan các buổi cầu nguyện tại Linh địa thì nơi đây vẫn là Linh địa trong lòng mỗi người công giáo Việt Nam và hải ngoại.
Lúc ấy, nhà thờ Thái Hà vốn nhỏ bé, nhưng trong lòng Giáo hội Việt Nam, nó là vĩ đại và to lớn, vì đã cưu mang những tâm hồn dám sống và làm chứng cho Sự Thật.
Việc Giáo xứ Thái Hà dám lên tiếng cho sự thật cho dù phải chịu bắt bớ, sỉ nhục, tù đày là điều để người trẻ chúng con gẫm suy và học tập.
Gương sáng của quý Cha và của quý ông bà anh chị em sẽ được nhắc đến ngàn đời trong lòng Giáo hội Việt Nam và nhiều quốc gia trên thế giới. Dẫu biết rằng gươm giáo và xiềng xích đang chờ quý Cha và quý Ông bà, Anh chị em ở phía trước, nhưng con tin Lời Chúa vẫn vang vọng “Ơn Ta luôn đủ cho con”.
Thưa quý Cha và quý anh chị em Thái Hà, một bài học cụ thể có lẽ là con sẽ tham gia viết bài khi có thể với hy vọng một ngày kia, được diễm phúc nói như Đức Giám mục Nguyễn Văn Sang: “chào các bạn, tôi sẽ đi tù…”