HÀ NỘI - Thông tin phóng viên Nguyễn Việt Chiến được đặc xá trước thời hạn khiến cho những ai yêu mến sự thật, yêu mến một nhà báo dám nói thật, vui mừng và nghĩ rằng nhà cầm quyền cũng đã biết trân trọng sự thật và sự thật đang khuấy động lương tâm của những kẻ cầm quyền.
Thế nhưng, việc Hội Nhà báo Hà Nội quyết định trao giải thưởng cho Báo Hà Nội Mới và Đài Phát thanh Truyền hình Hà Nội vì đã “tích cực đi bên lề phải”, cung cúc tận tụy làm nô dịch trong vụ việc Thái Hà – Tòa Khâm sứ và nhất là đã cắt xén cách bất lương và “đưa tin sớm nhất về các phát biểu của Tổng Giám mục Ngô Quang Kiệt liên quan tới tấm hộ chiếu Việt Nam mà sau này truyền thông Việt Nam nhân rộng thành chiến dịch” (BBC), khiến mọi người chưng hửng.
Còn nhớ vụ nhà giáo ưu tú Đỗ Việt Khoa được Bộ Giáo dục trao tặng bằng khen vì đã dám “chống tiêu cực trong thi cử”, khiến nhiều người có lương tri phải thốt lên: “Việc nói lên tiếng nói sự thật là trách nhiệm của con người. Trao tặng bằng khen cho một người dám nói thật thì chẳng hóa ra việc nói sự thật bây giờ đang trở thành thứ quý hiếm trong xã hội hay sao?”
Việc Hội Nhà báo Hà Nội trao giải nhất cho Báo Hà Nội Mới và Đài Truyền hình Hà Nội mới thật là một cú sốc, là sự phỉ báng pháp luật và chân lý.
Những ai theo dõi vụ việc Thái Hà và Tòa Khâm sứ thì đều nhớ những bài báo bịa đặt, dựng chuyện, bóp méo sự thật của Báo Hà Nội Mới, những màn dàn dựng để phỏng vấn các giáo dân giả, bắt các cựu chiến binh tháo huy chương làm giáo dân cốt cán hay những giáo dân đã chết cách đây cả chục năm đưa lên truyền hình.
Kinh tởm nhất là vụ các cơ quan truyền thông nhà nước, cách đặc biệt là Báo Hà Nội Mới và Đài Truyền hình Hà Nội, đã hè nhau đánh hội đồng, đấu tố Đức Tổng Giám mục Ngô Quang Kiệt khi cắt xén cách ác ý câu nói của ngài.
Việc nhà cầm quyền trơ trẽn trao giải thưởng cho các nhà báo bất chấp lương tâm, bất chấp đạo đức của người làm báo quả là một nỗi nhục cho dân tộc và là thách thức tất cả những ai có lương tri.
Không biết những nhà báo được trao giải khi nhận giải thưởng có cảm thấy nhục không nhỉ??? Phần thưởng hôm nay họ nhận có khiến lương tâm họ cắn rứt không??? Con cái họ khi nhìn thấy giải thưởng này chúng có tự hào về người thân của chúng không???
Chuyện dối trá ở Việt Nam đã trở thành quốc nạn. Nhưng trao giải thưởng cho những nhà báo có thành tích nói láo thì chỉ có ở Việt Nam và chỉ có ở dưới chế độ Cộng sản.
Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II nói: “Hòa bình chỉ có khi công lý và sự thật được nhìn nhận”.
Con đường tìm công lý và hòa bình cho dân tộc đang vấp phải một thử thách lớn khi nhà cầm quyền Việt Nam tiếp tục bẻ cong công lý bằng cách trao giải thưởng cho những ngòi bút nô dịch, "chuyên đi bên lề phải" và nhất là trao giải thưởng cho những cá nhân và tập thể nhà báo đã có thành tích nói láo trong vụ Tòa Khâm sứ và giáo xứ Thái Hà.
Hà Nội, ngày 17 tháng 01 năm 2009
Thế nhưng, việc Hội Nhà báo Hà Nội quyết định trao giải thưởng cho Báo Hà Nội Mới và Đài Phát thanh Truyền hình Hà Nội vì đã “tích cực đi bên lề phải”, cung cúc tận tụy làm nô dịch trong vụ việc Thái Hà – Tòa Khâm sứ và nhất là đã cắt xén cách bất lương và “đưa tin sớm nhất về các phát biểu của Tổng Giám mục Ngô Quang Kiệt liên quan tới tấm hộ chiếu Việt Nam mà sau này truyền thông Việt Nam nhân rộng thành chiến dịch” (BBC), khiến mọi người chưng hửng.
Còn nhớ vụ nhà giáo ưu tú Đỗ Việt Khoa được Bộ Giáo dục trao tặng bằng khen vì đã dám “chống tiêu cực trong thi cử”, khiến nhiều người có lương tri phải thốt lên: “Việc nói lên tiếng nói sự thật là trách nhiệm của con người. Trao tặng bằng khen cho một người dám nói thật thì chẳng hóa ra việc nói sự thật bây giờ đang trở thành thứ quý hiếm trong xã hội hay sao?”
Việc Hội Nhà báo Hà Nội trao giải nhất cho Báo Hà Nội Mới và Đài Truyền hình Hà Nội mới thật là một cú sốc, là sự phỉ báng pháp luật và chân lý.
Những ai theo dõi vụ việc Thái Hà và Tòa Khâm sứ thì đều nhớ những bài báo bịa đặt, dựng chuyện, bóp méo sự thật của Báo Hà Nội Mới, những màn dàn dựng để phỏng vấn các giáo dân giả, bắt các cựu chiến binh tháo huy chương làm giáo dân cốt cán hay những giáo dân đã chết cách đây cả chục năm đưa lên truyền hình.
Kinh tởm nhất là vụ các cơ quan truyền thông nhà nước, cách đặc biệt là Báo Hà Nội Mới và Đài Truyền hình Hà Nội, đã hè nhau đánh hội đồng, đấu tố Đức Tổng Giám mục Ngô Quang Kiệt khi cắt xén cách ác ý câu nói của ngài.
Việc nhà cầm quyền trơ trẽn trao giải thưởng cho các nhà báo bất chấp lương tâm, bất chấp đạo đức của người làm báo quả là một nỗi nhục cho dân tộc và là thách thức tất cả những ai có lương tri.
Không biết những nhà báo được trao giải khi nhận giải thưởng có cảm thấy nhục không nhỉ??? Phần thưởng hôm nay họ nhận có khiến lương tâm họ cắn rứt không??? Con cái họ khi nhìn thấy giải thưởng này chúng có tự hào về người thân của chúng không???
Chuyện dối trá ở Việt Nam đã trở thành quốc nạn. Nhưng trao giải thưởng cho những nhà báo có thành tích nói láo thì chỉ có ở Việt Nam và chỉ có ở dưới chế độ Cộng sản.
Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II nói: “Hòa bình chỉ có khi công lý và sự thật được nhìn nhận”.
Con đường tìm công lý và hòa bình cho dân tộc đang vấp phải một thử thách lớn khi nhà cầm quyền Việt Nam tiếp tục bẻ cong công lý bằng cách trao giải thưởng cho những ngòi bút nô dịch, "chuyên đi bên lề phải" và nhất là trao giải thưởng cho những cá nhân và tập thể nhà báo đã có thành tích nói láo trong vụ Tòa Khâm sứ và giáo xứ Thái Hà.
Hà Nội, ngày 17 tháng 01 năm 2009