Mấy ngày gần đây, như có một gáo nước lạnh dội vào bầu “nhiệt huyết” của dàn báo chí nhà nước. Chiến dịch hội đồng đánh tôn giáo, giáo dân, tu sĩ đã giảm xuống đột ngột.
Ngay tại Thái Hà các cuộc hành hương, cầu nguyện tại linh địa, hồ Ba Giang… của dân muôn nơi tứ xứ kéo về được đưa lên mạng đầy đủ. Người ta thấy lạ khi xem những hình ảnh ở đó mấy hôm nay không có những lực lượng cảnh sát mặc sắc phục, dân phòng, quần chúng… đến “canh giữ trật tự hộ” như những ngày trước đây. Những ngày trước không có khi nào lực lượng này không được huy động đông đúc. Thậm chí cả những ngày ở Thái Hà chẳng có việc gì cũng thấy xuất hiện đàn đống cảnh sát, dân phòng... và họ đã đánh nhầm vào không khí. Chỉ xót tiền dân.
Vì sao vậy? Nhiều người nêu câu hỏi thắc mắc về thái độ của nhà cầm quyền mà không tìm được câu trả lời chính xác. Hình như dạo này họ biết điều hơn, họ đã hành động đúng theo Hiến pháp, pháp luật quy định là tôn trọng quyền tự do của công dân, của tôn giáo. Hay họ đã nghĩ lại và biết những việc làm của họ là thời gian qua là thừa, là vô ích khi đưa đám cảnh sát, dân phòng, quần chúng “tự phát… tiền” đến Thái Hà chẳng được ích gì chỉ tốn công, tốn của của dân. Chẳng những không ích gì, lại còn thêm muối mặt trước quan khách trong và ngoài nước với một nơi được tự ca ngợi là “Tự do tôn giáo được bảo đảm” như bản báo cáo nhân quyền Việt Nam mới đưa lên mấy hôm trước?
Hay họ đã nắm được ý chí của giáo dân Thái Hà trù liệu họ có thể làm càn mà bắt một trong các chủ chăn hoặc bất cứ giáo dân nào của họ vì công lý và sự thật thì tất cả toàn thể sẽ xuống đường bất chấp cả cái chết?
Xin trả lời là không phải thế. Bản chất người cộng sản không thay đổi, có chăng chỉ thay đổi cách và thời điểm thực hiện mà thôi.
Những người cộng sản vẫn biết lắng nghe đấy, vấn đề là họ lắng nghe theo cách của họ, không phải để thấy những sai trái đặng sửa chữa mà lắng nghe để tìm cơ hội thực hiện bằng được ý đồ mục đích của họ mà thôi.
Tại thời điểm trước ngày nhà cầm quyền Việt Nam phải “trả bài thi trước Liên Hợp quốc” về nhân quyền ngày 8/5/2009 có đại diện của 192 quốc gia. Do vậy mà dàn báo chí, cả hệ thống chính trị từ công an, cán bộ… sẽ được lệnh tạm im, “nín thở qua sông” đợt này.
Đợt báo cáo nhân quyền này: “Theo Thứ trưởng thường trực Bộ Ngoại giao Phạm Bình Minh, cơ sở thực hiện báo cáo kiểm điểm định kỳ dựa trên 5 tiêu chuẩn, trong đó có 3 tiêu chuẩn quan trọng. Đó là Hiến chương Liên hợp quốc, Tuyên ngôn thế giới về nhân quyền, các Công ước nhân quyền mà quốc gia là thành viên”. “Báo cáo dự kiến sẽ được một số nước phương Tây quan tâm, trong đó có thể hướng các câu hỏi phản biện liên quan đến các quyền dân sự và chính trị ở Việt Nam”.
Đây là một “kỳ thi” khó khăn và họ đã chuẩn bị “Bản báo cáo do Bộ Ngoại giao xây dựng đã nêu rõ các quyền dân sự và chính trị được ghi rõ trong hệ thống pháp luật Việt Nam, từ Hiến pháp cho đến các văn bản pháp luật trên nhiều lĩnh vực khác nhau” (Báo VietnamNet ngày 21/4/2009).
Liên hợp Quốc và các nước đã thừa biết những văn bản pháp luật, chính sách của Việt Nam luôn luôn đầy đủ và thậm chí là thừa. Nhưng ở cuộc thi này người ta đang xem xét “Những điều cộng sản làm” chứ không chỉ xem xét “Những lời Cộng sản nói”.
Bản tuyên ngôn thế giới về nhân quyền và các công ước về nhân quyền, Việt nam ký kết rất sớm, rồi để đó cho vui. Những văn bản chính họ đưa ra còn chưa thực hiện thì huống chi những văn bản công ước thế giới. Để biện minh điều này, họ thường tự cho là mình khác với thế giới nên không thể áp dụng các tiêu chuẩn của thế giới được. Hẳn là vì “tính hơn hẳn” của Chủ nghĩa xã hội khác với phần còn lại thế giới chăng?
Điển hình là Hiến pháp Việt Nam quy định “Những cơ sở tôn giáo, thờ tự được nhà nước bảo hộ” họ đã ngang nhiên chà đạp không thương tiếc, thế mới nảy sinh chuyện ở Thái Hà bị cướp đất đến tận cùng và nay còn tiếp tục chiến dịch “cướp, cướp nữa, cướp mãi”.
Do vậy, trả bài kỳ thi này họ thừa biết thế giới không thích nghe những con vẹt mà chỉ thích những việc làm cụ thể, thế mới là khó khăn.
Vì kỳ thi này mà tình hình tạm yên. Dàn báo chí được cái gậy điều khiển hạ xuống nên tạm thời nín lại các vụ việc xuyên tạc sự thật, bôi xấu và bóp méo hình ảnh cộng đồng tôn giáo trong nước và ở Thái Hà nói riêng.
Đó là lý do chính của sự lặng sóng những ngày qua.
Vụ Hồ Ba Giang cũng được kịp thời chỉ thị tạm đình chỉ nhanh chóng để đừng xảy ra những vấn đề làm nhà cầm quyền thêm muối mặt trước cả hội đồng giám khảo. Khi Thái Hà chuẩn đốt nến cầu nguyện cho Tây nguyên, thì rung động đến cả Bộ Chính trị cũng vội vàng họp lại để tìm cách xoa dịu và hạ nhiệt.
Nhưng đừng nghĩ vì thế mà của Xê da được trả lại cho Xê da, của Thiên Chúa được trả về cho Thiên Chúa.
Những mưu kế đang được suy tính để đạt bằng được sự cưỡng chiếm theo đúng “chủ trương lớn của đảng và nhà nước”.
Khi kỳ thi này đi qua, dù bị điểm liệt hay điểm ưu thì chiếc khăn quàng đỏ vẫn cứ phải gỡ ra để sói hiện nguyên hình sói.
Vì vậy, tất cả giáo dân cần phải thận trọng, cảnh giác và chuẩn bị tinh thần đón những trận đòn hội chợ mới.
Hà Nội ngày 7/5/2009
Ngay tại Thái Hà các cuộc hành hương, cầu nguyện tại linh địa, hồ Ba Giang… của dân muôn nơi tứ xứ kéo về được đưa lên mạng đầy đủ. Người ta thấy lạ khi xem những hình ảnh ở đó mấy hôm nay không có những lực lượng cảnh sát mặc sắc phục, dân phòng, quần chúng… đến “canh giữ trật tự hộ” như những ngày trước đây. Những ngày trước không có khi nào lực lượng này không được huy động đông đúc. Thậm chí cả những ngày ở Thái Hà chẳng có việc gì cũng thấy xuất hiện đàn đống cảnh sát, dân phòng... và họ đã đánh nhầm vào không khí. Chỉ xót tiền dân.
Vì sao vậy? Nhiều người nêu câu hỏi thắc mắc về thái độ của nhà cầm quyền mà không tìm được câu trả lời chính xác. Hình như dạo này họ biết điều hơn, họ đã hành động đúng theo Hiến pháp, pháp luật quy định là tôn trọng quyền tự do của công dân, của tôn giáo. Hay họ đã nghĩ lại và biết những việc làm của họ là thời gian qua là thừa, là vô ích khi đưa đám cảnh sát, dân phòng, quần chúng “tự phát… tiền” đến Thái Hà chẳng được ích gì chỉ tốn công, tốn của của dân. Chẳng những không ích gì, lại còn thêm muối mặt trước quan khách trong và ngoài nước với một nơi được tự ca ngợi là “Tự do tôn giáo được bảo đảm” như bản báo cáo nhân quyền Việt Nam mới đưa lên mấy hôm trước?
Hay họ đã nắm được ý chí của giáo dân Thái Hà trù liệu họ có thể làm càn mà bắt một trong các chủ chăn hoặc bất cứ giáo dân nào của họ vì công lý và sự thật thì tất cả toàn thể sẽ xuống đường bất chấp cả cái chết?
Xin trả lời là không phải thế. Bản chất người cộng sản không thay đổi, có chăng chỉ thay đổi cách và thời điểm thực hiện mà thôi.
Những người cộng sản vẫn biết lắng nghe đấy, vấn đề là họ lắng nghe theo cách của họ, không phải để thấy những sai trái đặng sửa chữa mà lắng nghe để tìm cơ hội thực hiện bằng được ý đồ mục đích của họ mà thôi.
Tại thời điểm trước ngày nhà cầm quyền Việt Nam phải “trả bài thi trước Liên Hợp quốc” về nhân quyền ngày 8/5/2009 có đại diện của 192 quốc gia. Do vậy mà dàn báo chí, cả hệ thống chính trị từ công an, cán bộ… sẽ được lệnh tạm im, “nín thở qua sông” đợt này.
Đợt báo cáo nhân quyền này: “Theo Thứ trưởng thường trực Bộ Ngoại giao Phạm Bình Minh, cơ sở thực hiện báo cáo kiểm điểm định kỳ dựa trên 5 tiêu chuẩn, trong đó có 3 tiêu chuẩn quan trọng. Đó là Hiến chương Liên hợp quốc, Tuyên ngôn thế giới về nhân quyền, các Công ước nhân quyền mà quốc gia là thành viên”. “Báo cáo dự kiến sẽ được một số nước phương Tây quan tâm, trong đó có thể hướng các câu hỏi phản biện liên quan đến các quyền dân sự và chính trị ở Việt Nam”.
Đây là một “kỳ thi” khó khăn và họ đã chuẩn bị “Bản báo cáo do Bộ Ngoại giao xây dựng đã nêu rõ các quyền dân sự và chính trị được ghi rõ trong hệ thống pháp luật Việt Nam, từ Hiến pháp cho đến các văn bản pháp luật trên nhiều lĩnh vực khác nhau” (Báo VietnamNet ngày 21/4/2009).
Liên hợp Quốc và các nước đã thừa biết những văn bản pháp luật, chính sách của Việt Nam luôn luôn đầy đủ và thậm chí là thừa. Nhưng ở cuộc thi này người ta đang xem xét “Những điều cộng sản làm” chứ không chỉ xem xét “Những lời Cộng sản nói”.
Bản tuyên ngôn thế giới về nhân quyền và các công ước về nhân quyền, Việt nam ký kết rất sớm, rồi để đó cho vui. Những văn bản chính họ đưa ra còn chưa thực hiện thì huống chi những văn bản công ước thế giới. Để biện minh điều này, họ thường tự cho là mình khác với thế giới nên không thể áp dụng các tiêu chuẩn của thế giới được. Hẳn là vì “tính hơn hẳn” của Chủ nghĩa xã hội khác với phần còn lại thế giới chăng?
Điển hình là Hiến pháp Việt Nam quy định “Những cơ sở tôn giáo, thờ tự được nhà nước bảo hộ” họ đã ngang nhiên chà đạp không thương tiếc, thế mới nảy sinh chuyện ở Thái Hà bị cướp đất đến tận cùng và nay còn tiếp tục chiến dịch “cướp, cướp nữa, cướp mãi”.
Do vậy, trả bài kỳ thi này họ thừa biết thế giới không thích nghe những con vẹt mà chỉ thích những việc làm cụ thể, thế mới là khó khăn.
Vì kỳ thi này mà tình hình tạm yên. Dàn báo chí được cái gậy điều khiển hạ xuống nên tạm thời nín lại các vụ việc xuyên tạc sự thật, bôi xấu và bóp méo hình ảnh cộng đồng tôn giáo trong nước và ở Thái Hà nói riêng.
Đó là lý do chính của sự lặng sóng những ngày qua.
Vụ Hồ Ba Giang cũng được kịp thời chỉ thị tạm đình chỉ nhanh chóng để đừng xảy ra những vấn đề làm nhà cầm quyền thêm muối mặt trước cả hội đồng giám khảo. Khi Thái Hà chuẩn đốt nến cầu nguyện cho Tây nguyên, thì rung động đến cả Bộ Chính trị cũng vội vàng họp lại để tìm cách xoa dịu và hạ nhiệt.
Nhưng đừng nghĩ vì thế mà của Xê da được trả lại cho Xê da, của Thiên Chúa được trả về cho Thiên Chúa.
Những mưu kế đang được suy tính để đạt bằng được sự cưỡng chiếm theo đúng “chủ trương lớn của đảng và nhà nước”.
Khi kỳ thi này đi qua, dù bị điểm liệt hay điểm ưu thì chiếc khăn quàng đỏ vẫn cứ phải gỡ ra để sói hiện nguyên hình sói.
Vì vậy, tất cả giáo dân cần phải thận trọng, cảnh giác và chuẩn bị tinh thần đón những trận đòn hội chợ mới.
Hà Nội ngày 7/5/2009