Chúng ta cần làm gì đễ hỗ trợ cho việc đòi hỏi Công lý được thể hiện trên quê hương VN
Nỗi oan ức của giáo dân Thái Hà cũng là nỗi đau của Dân Oan cả nước
Xem hình ảnh các buổi hiệp thông cầu nguyện của giáo dân Công Giáo tại khu vực Toà Khâm Sứ và tại giáo xứ Thái Hà trong những ngày qua ai cũng thấy rằng giáo dân cầu nguyện hoàn toàn trong ôn hòa và rất trật tự. Không những giáo dân cầu nguyện cho Giáo Hội, cho các vị Chủ chăn, cầu cho lẽ phải và sự công bằng đưọc thể hiện mà - theo tinh thần Bác Ái của đạo Chúa - còn cầu nguyện cho chính quyền, cho nhà nước và cả cho những người đối nghịch với họ. Thế nhưng nhiều người đã bị hành hung, bị xịt hơi cay, bị đe dọa, bị chửi rủa tục tằn. Tuy vậy họ vẫn không phản kháng, không “ăn miếng trả miếng” mà chỉ cam tâm chịu đựng. Tượng Chúa và tượng Đức Mẹ tại khu Tòa Khâm Sứ bị bôi bẩn, bị xúc phạm nặng nề và đã bị những bàn tay dơ bẩn tháo gỡ, bỏ vào xe tải mang đi “NHỐT” ở một chỗ nào đó, bất chấp sự phản đối kịch liệt của giáo dân Công Giáo.
Bao quanh giáo dân tham gia cầu nguyện, người ta thấy dầy đặc công an chìm nổi cùng chó nghiệp vụ hăm he gầm gừ chỉ muốn cắn xé những giáo dân hiền hòa nhẫn nhục, những “dân oan” đang hành sử quyền của họ đã được ghi trong Hiến Pháp của nhà nước. Thật tội nghiệp cho những con chiên hiền lành đang bị bầy sói dữ lăm le ăn thịt!
Cứ xem cách thức nhà nước cộng sản VN giải quyết vụ này thì thấy rõ họ vẫn không có gì gọi là “ĐỔI MỚI” như họ vẫn rêu rao. Trái lại họ tỏ ra quyết tâm làm cho cả thế giới này nhìn rõ bộ mặt thật của họ là bộ mặt độc tài tàn ác, bất chấp luật lệ, bất chấp lẽ phải, bất cần sự công bằng hay lòng nhân ái. Họ xử luật rừng đối với một bộ phận đông đảo những người công dân như họ (nhưng không có quyền gì cả dù quyền của những người này đã được ghi trong Hiến Pháp).
Là một người dân bình thường, tôi nghĩ rằng nếu là một “nhà nước pháp quyền” như nhà nước vẫn tự nhận thì nhà nước ấy đã phải xem xét và giải quyết các thư khiếu nại của Tổng Giáo Phận Hà Nội và giáo xứ Thái Hà, của dân oan cả nước, từ mấy chục năm nay rồi. Nếu hai bên không thể thỏa thuận được với nhau về các giải pháp thì cần phải có một Ủy Ban Trọng Tài (độc lập và không thiên vị) để đứng ra giúp hai bên đi đến một thỏa thuận trung dung. Nếu như việc hòa giải không xong thì Tòa Án là nơi có đủ uy quyền để đưa ra một phán quyết chung thẩm ở cấp cao nhất là Tòa Án Tối Cao. Khổ nỗi nhà nước ở Việt Nam không phải là một nhà nước pháp quyền. Trái lại nhà nước ấy lại là một nhà nước “độc quyền-độc tài và toàn trị” cho nên họ đặt hết mọi quyền vào trong tay nhà nước. Hơn nữa ĐẢNG lại lãnh đạo luôn cả Nhà Nước hóa cho nên chẳng khác gì ĐẢNG ngồi trên cổ nhà nước (Hành pháp), cưỡi trên lưng quốc hội (Lập pháp) và cầm cương lèo lái Tòa án (Tư Pháp). Đảng trên quốc gia, dân tộc, trên Hiếp pháp và trên tất cả các thứ luật lệ. Đảng muốn làm gì tuỳ ý đảng, chỉ cần giao cho cấp dưới thi hành. Cấp dưới là công an, là bọn xì ke bạch phiến ở trường cai nghiện và bọn đầu gấu côn đồ đang hăm he xơi tái giáo dân Thái Hà và giáo dân Hà Nội (nói chung).
Ta có thể ví đây giống như hai võ sĩ đang thượng đài để thi đấu. “Võ sĩ Công Giáo” muốn giành lấy “huy chương công bằng & lẽ phải” . Còn “Võ sĩ Cộng Sản” chỉ muốn chứng tỏ cho khán giả năm châu bốn bể biết rằng anh ta “có sức mạnh vô địch” . “Võ sĩ Công Giáo” luôn có tinh thần thượng võ và tuyệt đối tuân thủ các nguyên tắc giao đấu. Trái lại “Võ sĩ Cộng Sản” bất cần nguyên tắc. Chơi boxing (quyền Anh) mà anh ta dùng cùi chỏ, đá, đạp, cắn và xịt cả hơi cay vào mắt đối thủ. Rõ ràng anh ta vi phạm luật thi đấu một cách nghiêm trọng. Nhưng không sao cả. Bởi vì anh ta vừa là võ sĩ vừa là trọng tài!!! Như thế thì kết quả trận đấu như thế nào ai cũng có thể đoán được.
Tôi chỉ ví von một chút cho dễ hình dung ra trận đấu này. Nếu như chỉ có võ sĩ CG và võ sĩ CS (kiêm trọng tài ) thì đương nhiên “võ sĩ Công Giáo” sẽ bị xử thua. Vấn đề ở đây là còn có đông đảo khán giả là hơn 80 triệu dân Việt Nam; còn có hàng tỉ người trên thế giới đang liên tục ngược xuôi trên “Siêu xa lộ Thông Tin” (Internet) đã nhìn thấy rõ trận so tài này. Tất cả đều đang bất bình về cách xử trí của “võ sĩ ngụy quyền cộng sản”. Nếu như toàn thể khán giả đều la ó phản đối và không công nhận kết quả thì sao? Nếu như khán giả tràn lên sân khấu, túm cổ “tên trọng tài bất lương” ném ra đường thì sao? Những điều ấy đang diễn ra một cách tiệm tiến.
Giáo dân Hà Nội đã và đang tranh đấu để đòi hỏi sự công bằng và lẽ phải ở một nhà nước không hề biết tới những điều ấy! Giáo dân Hà Nội đang nói thay cho cả nước, nói thay cho các tôn giáo bạn và cho mọi người dân bị áp bức, bị chà đạp từ 1945 đến nay. Họ không phải chỉ đơn thuần đòi cho được những mảnh đất nhỏ nhoi ở Hà Nội. Toà Khâm Sứ và Dòng Chúa Cứu Thế ở Thái Hà chỉ là “điểm”. Còn “diện” thì rộng rãi, bao gồm rất nhiều vấn đề của đất nước, của tôn giáo và của từng người dân Việt ở khắp nơi trên đất nước Việt Nam. Nhân dân Việt Nam cần phải đòi lại tất cả những gì mà CSVN đã chiếm đoạt: Tự Do, Nhân Quyền, tài sản và cả những đất đai, hải đảo, biển khơi mà CSVN đã dâng cho quan thầy Trung Cộng. Tất cả nhân dân Việt Nam hiện nay đều đã và đang là “dân oan khiếu kiện” trực tiếp hoặc gián tiếp.
Xin tất cả các tôn giáo và đồng bào cả nước hãy cùng nhau đoàn kết để đòi hỏi sự công bằng và lẽ phải. Bây giờ trận đấu này không còn phải là của riêng TGP Hà Nội hay của giáo xứ Thái Hà mà là trận đấu của tất cả các tôn giáo, của toàn dân, để đòi hỏi Tự Do và Dân Chủ. Có Tự Do và Dân Chủ thực sự thì chúng ta mới có thể đòi lại được quyền làm người, đòi lại được đất đai, hải đảo và biển khơi mà Việt Cộng đã dâng cho quan thầy Trung Cộng (của chúng) từ 1958 và trong những năm gần đây.
Với bản chất gian manh và tàn ác, nhà cầm quyền cộng sản VN còn có thể làm những gì nữa cho TGP Hà Nội và giáo xứ Thái Hà?
Chúng ta khó có thể đoán chắc được. Nhưng một điều căn bản là họ có thể làm bất cứ điều gì họ muốn. Trong mấy ngày qua chúng ta thấy Đức TGM Ngô Quang Kiệt đã bị đe dọa về sinh mạng, Ngài đang bị cô lập… Các linh mục DCCT Thái Hà cũng bị đe dọa hành hung, bị đe dọa cướp đi mạng sống. Các giáo dân đã bị hành hung và một số đã bị bắt!
Rồi đây tòa TGM có thể bị ném đồ dơ bẩn, bị phá hoại cách này cách khác. Một số linh mục và giáo dân có thể sẽ bị bắt thêm nữa. Hơn 700 tờ báo, đài truyền hình, truyền thanh, liên tục vu khống, xuyên tạc sự thật để khích động những người khác tôn giáo, nhằm gây chia rẽ và đi tới xung đột tôn giáo ở VN. Nhà cầm quyền đã điều động bọn du côn và bắt những con nghiện ở trường cai nghiện đến Thái Hà đe dọa hành hung giáo dân và các linh mục. Công an có thể cho du đãng và công an ăn mặc nhếch nhác, miệng phì phèo thuốc lá, chửi thề, ăn nói tục tằn ở nơi có đông người cầu nguyện và gây sự đánh người. Chúng ta không loại trừ khả năng chúng gài vũ khí và các tài liệu chống chính phủ, kêu gọi lật đổ chế độ vào Tòa TGM, vào giáo xứ Thái Hà, để làm bằng chứng buộc tội. Chúng cũng có thể ném lựu đạn vào đám đông rồi đổ tội cho các cha và giáo dân Công Giáo.
Nhà nước làm những điều tàn ác bằng cách ném đá giấu tay. Nhà nước chủ mưu, nhà nước là thủ phạm. Nhưng rồi lại sai công an đến “điều tra”. Kết qủa “điều tra” sẽ cho thấy bao nhiêu tội lỗi đều đổ hết lên đầu Đức Tổng Kiệt, trên các linh mục và giáo dân của Ngài!!!
Chúng tôi rất mừng khi thấy nhiều Giám Mục, đặc biệt là Đức Hồng Y Phạm Minh Mẫn đã lên tiếng mạnh mẽ. Nhiều Giám Mục đã tới tận nơi để cầu nguyện cùng với giáo dân Hà Nội. Các Ngài còn kêu gọi giáo dân ở giáo phận của mình hiệp thông cầu nguyện, tỏ tình đoàn kết và hết lòng trợ giúp cho TGP Hà Nội và giáo xứ Thái Hà.
Các con cái của giáo hội Công Giáo Viêt Nam đã từ lâu rất mong chờ tiếng nói chính thức của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam như nắng hạn chờ mưa. May thay ngày 25-9-2008 vừa qua HĐGM/VN đã đưa ra quan điểm của các Ngài và đề nghị một số điểm rất minh bạch và thẳng thắn.
Mở đầu bức thư là những từ ngữ mang đầy ý nghĩa “Vui mừng và hy vọng, ưu sầu và lo lắng …”. Lời lẽ bức thư rất vững vàng và điềm đạm, chân thành và cởi mở, thẳng thắn và xây dựng, rất bao dung nhưng cũng vô cùng kiên định. Nếu chính quyền nhà nước còn có trái tim và trọng danh dự chắc hẳn phải suy nghĩ và thấy thật là thấm thía. Khi đề cập đến vụ Tòa Khâm Sứ và giáo xứ Thái Hà, các ngài khẳng định rằng “Giáo hội không có chức năng làm chính trị, nhưng cũng không đứng bên lề xã hội” . Các Ngài nhận định “… luật về đất đai tuy đã sửa đổi nhiều lần nhưng vẫn còn bất cập, chưa đáp ứng kịp đà biến chuyển trong đời sống xã hội, đặc biệt là chưa quan tâm đến quyền tư hữu chính đáng của người dân. Thêm vào đó, nạn tham nhũng và hối lộ càng làm cho tình hình tệ hại thêm. Thiết nghĩ không thể có một giải quyết tận gốc nếu quan tâm đến những yếu tố này”.
Bức thư - do vị Chủ tịch THĐGM/VN, Giám Mục Nguyễn Văn Nhơn ký- cũng cho biết là HĐGM lấy làm tiếc là truyền thông đã bóp méo sự thật, gieo rắc hoang mang và nghi kỵ. Thêm vào đó là một số người đã dùng bạo lực bằng hành động cũng như ngôn từ làm cho tình hình càng phức tạp thêm….
Cảm tạ Chúa đã cho chúng con (và cả thế giới này) được nghe thấy tiếng nói của các vị Chủ Chăn Cao Cấp Nhất của GHCG ở Việt Nam.
Giáo Hội Công Giáo Việt Nam luôn luôn bị bách hại từ khi có chủ nghĩa cộng sản tại đất nước của chúng ta. Giáo hội vẫn đứng vững được là nhờ bởi ơn Chúa, nhờ lời cầu nguyện hiệp thông của mọi thành phần dân Chúa. Vì thế xin mọi người, nhất là các vị chủ chăn, tiếp tục cầu nguyện cho TGP Hà Nội và giáo xứ Thái Hà.
Xin tất cả mọi người Việt Nam hiện đang sống ở Hải ngoại, ở Hoa Kỳ, Anh, Pháp, Đức, Na Uy, Úc, v.v... – không phân biệt tôn giáo - hãy ký những thỉnh nguyện thư gởi Chính phủ và các Dân Biểu, Nghị Sĩ, của quốc gia và tiểu bang mình, làm áp lực với nhà cầm quyền Cộng sản để họ ngừng tay đàn áp thô bạo giáo dân Công Giáo. Nếu không có các áp lực quốc tế thì Cộng Sản Việt Nam có thể sẽ thực hiện một cuộc tắm máu như Trung Cộng đã làm ở Thiên An Môn năm 1989. Nếu vì sự thờ ơ của chúng ta mà CSVN gây đổ máu và tử thương cho nhiều người thì chúng ta có ân hận không và biện minh như thế nào về trách nhiệm, lương tâm và lòng bác ái của chúng ta?
Năm 1917 Cộng sản toàn thắng ở nước Nga, thì cũng chính năm ấy Đức Mẹ đã hiện ra ở Fatima để nhắc nhở các con cái của Mẹ “Hãy ăn năn đền tội. Hãy lần hạt Mân Côi cầu nguyện cho nước Nga trở lại…”. Giáo Hội đã liên tục cầu nguyện như lòi Mẹ nhắn nhủ và nước Nga (Liên Xô) đã trở lại như chúng ta đều biết. Vì thế xin mọi người tiếp tục cầu nguyện cho con thuyền Giáo Hội sớm vượt qua bão tố phong ba. Xin hãy cầu nguyện cho nhà nước Cộng sản VN biết ăn năn sám hối vì những tội lỗi khủng khiếp đã gây ra cho đất nước và dân tộc, xin cho họ tìm lại được “lương tâm của con người” mà họ đã đánh mất, để sớm trở về đường ngay nẻo chính.
Xin Chúa Thánh Linh đổ tràn Thần Khí của Ngài trên HĐGM/VN, trên Đức TGM Hà Nội, cho giáo xứ Thái Hà và các vị chủ chăn, cũng như cho giáo dân Công Giáo, để mọi người luôn tỉnh trí hầu không rơi vào những cạm bẫy của phường gian ác.
Nỗi oan ức của giáo dân Thái Hà cũng là nỗi đau của Dân Oan cả nước
Xem hình ảnh các buổi hiệp thông cầu nguyện của giáo dân Công Giáo tại khu vực Toà Khâm Sứ và tại giáo xứ Thái Hà trong những ngày qua ai cũng thấy rằng giáo dân cầu nguyện hoàn toàn trong ôn hòa và rất trật tự. Không những giáo dân cầu nguyện cho Giáo Hội, cho các vị Chủ chăn, cầu cho lẽ phải và sự công bằng đưọc thể hiện mà - theo tinh thần Bác Ái của đạo Chúa - còn cầu nguyện cho chính quyền, cho nhà nước và cả cho những người đối nghịch với họ. Thế nhưng nhiều người đã bị hành hung, bị xịt hơi cay, bị đe dọa, bị chửi rủa tục tằn. Tuy vậy họ vẫn không phản kháng, không “ăn miếng trả miếng” mà chỉ cam tâm chịu đựng. Tượng Chúa và tượng Đức Mẹ tại khu Tòa Khâm Sứ bị bôi bẩn, bị xúc phạm nặng nề và đã bị những bàn tay dơ bẩn tháo gỡ, bỏ vào xe tải mang đi “NHỐT” ở một chỗ nào đó, bất chấp sự phản đối kịch liệt của giáo dân Công Giáo.
Bao quanh giáo dân tham gia cầu nguyện, người ta thấy dầy đặc công an chìm nổi cùng chó nghiệp vụ hăm he gầm gừ chỉ muốn cắn xé những giáo dân hiền hòa nhẫn nhục, những “dân oan” đang hành sử quyền của họ đã được ghi trong Hiến Pháp của nhà nước. Thật tội nghiệp cho những con chiên hiền lành đang bị bầy sói dữ lăm le ăn thịt!
Cứ xem cách thức nhà nước cộng sản VN giải quyết vụ này thì thấy rõ họ vẫn không có gì gọi là “ĐỔI MỚI” như họ vẫn rêu rao. Trái lại họ tỏ ra quyết tâm làm cho cả thế giới này nhìn rõ bộ mặt thật của họ là bộ mặt độc tài tàn ác, bất chấp luật lệ, bất chấp lẽ phải, bất cần sự công bằng hay lòng nhân ái. Họ xử luật rừng đối với một bộ phận đông đảo những người công dân như họ (nhưng không có quyền gì cả dù quyền của những người này đã được ghi trong Hiến Pháp).
Là một người dân bình thường, tôi nghĩ rằng nếu là một “nhà nước pháp quyền” như nhà nước vẫn tự nhận thì nhà nước ấy đã phải xem xét và giải quyết các thư khiếu nại của Tổng Giáo Phận Hà Nội và giáo xứ Thái Hà, của dân oan cả nước, từ mấy chục năm nay rồi. Nếu hai bên không thể thỏa thuận được với nhau về các giải pháp thì cần phải có một Ủy Ban Trọng Tài (độc lập và không thiên vị) để đứng ra giúp hai bên đi đến một thỏa thuận trung dung. Nếu như việc hòa giải không xong thì Tòa Án là nơi có đủ uy quyền để đưa ra một phán quyết chung thẩm ở cấp cao nhất là Tòa Án Tối Cao. Khổ nỗi nhà nước ở Việt Nam không phải là một nhà nước pháp quyền. Trái lại nhà nước ấy lại là một nhà nước “độc quyền-độc tài và toàn trị” cho nên họ đặt hết mọi quyền vào trong tay nhà nước. Hơn nữa ĐẢNG lại lãnh đạo luôn cả Nhà Nước hóa cho nên chẳng khác gì ĐẢNG ngồi trên cổ nhà nước (Hành pháp), cưỡi trên lưng quốc hội (Lập pháp) và cầm cương lèo lái Tòa án (Tư Pháp). Đảng trên quốc gia, dân tộc, trên Hiếp pháp và trên tất cả các thứ luật lệ. Đảng muốn làm gì tuỳ ý đảng, chỉ cần giao cho cấp dưới thi hành. Cấp dưới là công an, là bọn xì ke bạch phiến ở trường cai nghiện và bọn đầu gấu côn đồ đang hăm he xơi tái giáo dân Thái Hà và giáo dân Hà Nội (nói chung).
Ta có thể ví đây giống như hai võ sĩ đang thượng đài để thi đấu. “Võ sĩ Công Giáo” muốn giành lấy “huy chương công bằng & lẽ phải” . Còn “Võ sĩ Cộng Sản” chỉ muốn chứng tỏ cho khán giả năm châu bốn bể biết rằng anh ta “có sức mạnh vô địch” . “Võ sĩ Công Giáo” luôn có tinh thần thượng võ và tuyệt đối tuân thủ các nguyên tắc giao đấu. Trái lại “Võ sĩ Cộng Sản” bất cần nguyên tắc. Chơi boxing (quyền Anh) mà anh ta dùng cùi chỏ, đá, đạp, cắn và xịt cả hơi cay vào mắt đối thủ. Rõ ràng anh ta vi phạm luật thi đấu một cách nghiêm trọng. Nhưng không sao cả. Bởi vì anh ta vừa là võ sĩ vừa là trọng tài!!! Như thế thì kết quả trận đấu như thế nào ai cũng có thể đoán được.
Tôi chỉ ví von một chút cho dễ hình dung ra trận đấu này. Nếu như chỉ có võ sĩ CG và võ sĩ CS (kiêm trọng tài ) thì đương nhiên “võ sĩ Công Giáo” sẽ bị xử thua. Vấn đề ở đây là còn có đông đảo khán giả là hơn 80 triệu dân Việt Nam; còn có hàng tỉ người trên thế giới đang liên tục ngược xuôi trên “Siêu xa lộ Thông Tin” (Internet) đã nhìn thấy rõ trận so tài này. Tất cả đều đang bất bình về cách xử trí của “võ sĩ ngụy quyền cộng sản”. Nếu như toàn thể khán giả đều la ó phản đối và không công nhận kết quả thì sao? Nếu như khán giả tràn lên sân khấu, túm cổ “tên trọng tài bất lương” ném ra đường thì sao? Những điều ấy đang diễn ra một cách tiệm tiến.
Giáo dân Hà Nội đã và đang tranh đấu để đòi hỏi sự công bằng và lẽ phải ở một nhà nước không hề biết tới những điều ấy! Giáo dân Hà Nội đang nói thay cho cả nước, nói thay cho các tôn giáo bạn và cho mọi người dân bị áp bức, bị chà đạp từ 1945 đến nay. Họ không phải chỉ đơn thuần đòi cho được những mảnh đất nhỏ nhoi ở Hà Nội. Toà Khâm Sứ và Dòng Chúa Cứu Thế ở Thái Hà chỉ là “điểm”. Còn “diện” thì rộng rãi, bao gồm rất nhiều vấn đề của đất nước, của tôn giáo và của từng người dân Việt ở khắp nơi trên đất nước Việt Nam. Nhân dân Việt Nam cần phải đòi lại tất cả những gì mà CSVN đã chiếm đoạt: Tự Do, Nhân Quyền, tài sản và cả những đất đai, hải đảo, biển khơi mà CSVN đã dâng cho quan thầy Trung Cộng. Tất cả nhân dân Việt Nam hiện nay đều đã và đang là “dân oan khiếu kiện” trực tiếp hoặc gián tiếp.
Xin tất cả các tôn giáo và đồng bào cả nước hãy cùng nhau đoàn kết để đòi hỏi sự công bằng và lẽ phải. Bây giờ trận đấu này không còn phải là của riêng TGP Hà Nội hay của giáo xứ Thái Hà mà là trận đấu của tất cả các tôn giáo, của toàn dân, để đòi hỏi Tự Do và Dân Chủ. Có Tự Do và Dân Chủ thực sự thì chúng ta mới có thể đòi lại được quyền làm người, đòi lại được đất đai, hải đảo và biển khơi mà Việt Cộng đã dâng cho quan thầy Trung Cộng (của chúng) từ 1958 và trong những năm gần đây.
Với bản chất gian manh và tàn ác, nhà cầm quyền cộng sản VN còn có thể làm những gì nữa cho TGP Hà Nội và giáo xứ Thái Hà?
Chúng ta khó có thể đoán chắc được. Nhưng một điều căn bản là họ có thể làm bất cứ điều gì họ muốn. Trong mấy ngày qua chúng ta thấy Đức TGM Ngô Quang Kiệt đã bị đe dọa về sinh mạng, Ngài đang bị cô lập… Các linh mục DCCT Thái Hà cũng bị đe dọa hành hung, bị đe dọa cướp đi mạng sống. Các giáo dân đã bị hành hung và một số đã bị bắt!
Rồi đây tòa TGM có thể bị ném đồ dơ bẩn, bị phá hoại cách này cách khác. Một số linh mục và giáo dân có thể sẽ bị bắt thêm nữa. Hơn 700 tờ báo, đài truyền hình, truyền thanh, liên tục vu khống, xuyên tạc sự thật để khích động những người khác tôn giáo, nhằm gây chia rẽ và đi tới xung đột tôn giáo ở VN. Nhà cầm quyền đã điều động bọn du côn và bắt những con nghiện ở trường cai nghiện đến Thái Hà đe dọa hành hung giáo dân và các linh mục. Công an có thể cho du đãng và công an ăn mặc nhếch nhác, miệng phì phèo thuốc lá, chửi thề, ăn nói tục tằn ở nơi có đông người cầu nguyện và gây sự đánh người. Chúng ta không loại trừ khả năng chúng gài vũ khí và các tài liệu chống chính phủ, kêu gọi lật đổ chế độ vào Tòa TGM, vào giáo xứ Thái Hà, để làm bằng chứng buộc tội. Chúng cũng có thể ném lựu đạn vào đám đông rồi đổ tội cho các cha và giáo dân Công Giáo.
Nhà nước làm những điều tàn ác bằng cách ném đá giấu tay. Nhà nước chủ mưu, nhà nước là thủ phạm. Nhưng rồi lại sai công an đến “điều tra”. Kết qủa “điều tra” sẽ cho thấy bao nhiêu tội lỗi đều đổ hết lên đầu Đức Tổng Kiệt, trên các linh mục và giáo dân của Ngài!!!
Chúng tôi rất mừng khi thấy nhiều Giám Mục, đặc biệt là Đức Hồng Y Phạm Minh Mẫn đã lên tiếng mạnh mẽ. Nhiều Giám Mục đã tới tận nơi để cầu nguyện cùng với giáo dân Hà Nội. Các Ngài còn kêu gọi giáo dân ở giáo phận của mình hiệp thông cầu nguyện, tỏ tình đoàn kết và hết lòng trợ giúp cho TGP Hà Nội và giáo xứ Thái Hà.
Các con cái của giáo hội Công Giáo Viêt Nam đã từ lâu rất mong chờ tiếng nói chính thức của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam như nắng hạn chờ mưa. May thay ngày 25-9-2008 vừa qua HĐGM/VN đã đưa ra quan điểm của các Ngài và đề nghị một số điểm rất minh bạch và thẳng thắn.
Mở đầu bức thư là những từ ngữ mang đầy ý nghĩa “Vui mừng và hy vọng, ưu sầu và lo lắng …”. Lời lẽ bức thư rất vững vàng và điềm đạm, chân thành và cởi mở, thẳng thắn và xây dựng, rất bao dung nhưng cũng vô cùng kiên định. Nếu chính quyền nhà nước còn có trái tim và trọng danh dự chắc hẳn phải suy nghĩ và thấy thật là thấm thía. Khi đề cập đến vụ Tòa Khâm Sứ và giáo xứ Thái Hà, các ngài khẳng định rằng “Giáo hội không có chức năng làm chính trị, nhưng cũng không đứng bên lề xã hội” . Các Ngài nhận định “… luật về đất đai tuy đã sửa đổi nhiều lần nhưng vẫn còn bất cập, chưa đáp ứng kịp đà biến chuyển trong đời sống xã hội, đặc biệt là chưa quan tâm đến quyền tư hữu chính đáng của người dân. Thêm vào đó, nạn tham nhũng và hối lộ càng làm cho tình hình tệ hại thêm. Thiết nghĩ không thể có một giải quyết tận gốc nếu quan tâm đến những yếu tố này”.
Bức thư - do vị Chủ tịch THĐGM/VN, Giám Mục Nguyễn Văn Nhơn ký- cũng cho biết là HĐGM lấy làm tiếc là truyền thông đã bóp méo sự thật, gieo rắc hoang mang và nghi kỵ. Thêm vào đó là một số người đã dùng bạo lực bằng hành động cũng như ngôn từ làm cho tình hình càng phức tạp thêm….
Cảm tạ Chúa đã cho chúng con (và cả thế giới này) được nghe thấy tiếng nói của các vị Chủ Chăn Cao Cấp Nhất của GHCG ở Việt Nam.
Giáo Hội Công Giáo Việt Nam luôn luôn bị bách hại từ khi có chủ nghĩa cộng sản tại đất nước của chúng ta. Giáo hội vẫn đứng vững được là nhờ bởi ơn Chúa, nhờ lời cầu nguyện hiệp thông của mọi thành phần dân Chúa. Vì thế xin mọi người, nhất là các vị chủ chăn, tiếp tục cầu nguyện cho TGP Hà Nội và giáo xứ Thái Hà.
Xin tất cả mọi người Việt Nam hiện đang sống ở Hải ngoại, ở Hoa Kỳ, Anh, Pháp, Đức, Na Uy, Úc, v.v... – không phân biệt tôn giáo - hãy ký những thỉnh nguyện thư gởi Chính phủ và các Dân Biểu, Nghị Sĩ, của quốc gia và tiểu bang mình, làm áp lực với nhà cầm quyền Cộng sản để họ ngừng tay đàn áp thô bạo giáo dân Công Giáo. Nếu không có các áp lực quốc tế thì Cộng Sản Việt Nam có thể sẽ thực hiện một cuộc tắm máu như Trung Cộng đã làm ở Thiên An Môn năm 1989. Nếu vì sự thờ ơ của chúng ta mà CSVN gây đổ máu và tử thương cho nhiều người thì chúng ta có ân hận không và biện minh như thế nào về trách nhiệm, lương tâm và lòng bác ái của chúng ta?
Năm 1917 Cộng sản toàn thắng ở nước Nga, thì cũng chính năm ấy Đức Mẹ đã hiện ra ở Fatima để nhắc nhở các con cái của Mẹ “Hãy ăn năn đền tội. Hãy lần hạt Mân Côi cầu nguyện cho nước Nga trở lại…”. Giáo Hội đã liên tục cầu nguyện như lòi Mẹ nhắn nhủ và nước Nga (Liên Xô) đã trở lại như chúng ta đều biết. Vì thế xin mọi người tiếp tục cầu nguyện cho con thuyền Giáo Hội sớm vượt qua bão tố phong ba. Xin hãy cầu nguyện cho nhà nước Cộng sản VN biết ăn năn sám hối vì những tội lỗi khủng khiếp đã gây ra cho đất nước và dân tộc, xin cho họ tìm lại được “lương tâm của con người” mà họ đã đánh mất, để sớm trở về đường ngay nẻo chính.
Xin Chúa Thánh Linh đổ tràn Thần Khí của Ngài trên HĐGM/VN, trên Đức TGM Hà Nội, cho giáo xứ Thái Hà và các vị chủ chăn, cũng như cho giáo dân Công Giáo, để mọi người luôn tỉnh trí hầu không rơi vào những cạm bẫy của phường gian ác.