"ĐI RA..."
CHÚA NHẬT V MÙA THƯỜNG NIÊN NĂM A

Muối, ánh sáng có mặt trên đời không vì chính nó nhưng luôn vì cái gì khác bên ngoài nó. Cả hai đều vừa có sức đánh bật điều tồi tệ, vừa phát huy cái tốt.

Một khi dùng bảo quản, nêm nếm, ngay cả làm phân bón, muối đẩy xa sự hư hao, thối rữa, mang lại sự toàn vẹn, tốt tươi cho cái mà nó bảo quản.

Cũng vậy, ánh sáng không chỉ xóa tan bóng tối mà còn soi rọi, còn làm cho ấm áp, làm cho mọi thứ nên tỏ tường và sáng tỏ...

Tiếp theo Chúa nhật vừa qua, vẫn là bài giảng trên núi, Chúa Giêsu muốn những người vừa học biết các mối phúc thật cũng phải biết rành mạch và xác thực: họ "là muối cho đời… là ánh sáng thế gian".

1. Đã là muối:

Tín hữu phải ý thức bổn phận "ướp mặn" môi trường mà mình hiện diện, phải gieo vào cư dân sống chung quanh cảm tình tôn giáo mà mình đang mang.

Nói cách khác, bằng:

- Gương sáng của đức ái, của tình yêu đồng loại, của việc sống chữ "nhân";
- Những quan tâm thiết thực để không chỉ không ngừng mà còn sẵn sàng và tích cực giúp đỡ những người lân cận;
- Luôn ý thức diễn tả đức tin, đức cậy, đức mến qua đời sống thường nhật, qua mọi tiếp xúc, gặp gỡ, trao đổi... nhằm nêu gương chính tình yêu của Thiên Chúa và của Chúa Kitô cho mọi người, mọi nơi.

2. Đã là ánh sáng:

Người tín hữu phải biết, họ được Chúa nâng cao quá sức. Bởi chỉ một mình Thiên Chúa mới là Ánh Sáng (1Ga1, 5); chỉ một mình Chúa Giêsu mới dám tuyên bố: "Ta là Ánh Sáng trần gian" (Ga 8,12).

Vì thế, họ phải luôn đặt mình gần với Chúa qua đời sống cầu nguyện, suy niệm Lời Chúa, sống Lời Chúa, biết nhìn lại mình, khám phá lại bản thân để luôn tự điều chỉnh mình sao cho ngày càng "sáng" và thật "sáng".

"Gần đèn thì sáng". Con người muốn giống ai thì phải theo sát người đó, cố gắng bắt chước người đó, cố gắng học theo từng cách thức, từng lối suy tư mà người đó thể hiện và nêu gương.

Không thể có một Kitô hữu khác Chúa Kitô. Chúng ta không có con đường nào khác ngoài con đường mà Chúa đã dạy và thể hiện bằng cả đời sống nơi trần gian của Ngài.

Thành ánh sáng còn là lời mời gọi truyền giáo. Kitô hữu có bổn phận, bằng chính đời sống, lời nói và mọi cách thế thể hiện của mình, mang đến anh chị em quanh mình hy vọng sống và ơn cứu độ mà Chúa Kitô thực hiện và trao ban.

Kitô hữu phải luôn mang lại cho những ai gần gũi với họ sự an tâm, an ủi và đỡ nâng. Nhất là người nghèo, người đau khổ, người phải sống trong tăm tối và tuyệt vọng, để họ nhận ra ánh sáng của Tin Mừng, của tình yêu Chúa.

Biết mình là ánh sáng, nhưng không phải tự mình mà chỉ có thể nhận lãnh từ Thiên Chúa và từ Chúa Kitô, người tín hữu phải luôn khiêm tốn, luôn thấy mình bất toàn, giới hạn, nhất là phải biết rằng, bản thân cũng chỉ là một người anh em với tất cả mọi người bên cạnh, để họ luôn khiêm tốn, luôn biết hạ mình phục vụ ơn phần rỗi của anh chị em.

Chúng ta hãy cùng lắng nghe lời Cha chung, Đức Thánh Cha Phanxicô, khuyên dạy để có thể giúp bản thân sống Lời Chúa hầu trở thành muối và ánh sáng ngày càng tốt hơn:

"Chúa Giêsu mời gọi chúng ta đừng sợ hãi khi sống trong thế giới, ngay cả khi chúng ta sống trong những bối cảnh xung đột và tội lỗi. Trước bạo lực, bất công, áp bức, người Kitô hữu không thể rút lui vào chính mình hoặc ẩn mình vào vỏ bọc an toàn của bản than. Giáo Hội cũng không thể khép mình lại, không thể từ bỏ sứ mạng loan báo Tin Mừng và phục vụ. Trong Bữa Tiệc Ly, Chúa Giêsu đã xin Chúa Cha đừng cất các môn đệ khỏi thế gian và để họ ở trong thế gian, nhưng Người xin Chúa Cha gìn giữ họ khỏi tinh thần của thế gian. Giáo Hội trao dâng chính mình với lòng quảng đại và dịu dàng cho những người nhỏ bé và người nghèo. Đây không phải là tinh thần của thế gian, nhưng đây là ánh sáng cho thế gian, là muối cho thế gian" (Trích bài giảng trong buổi đọc kinh Truyền tin ngày 9.2.2020).