Vị Thiên thần Bản mệnh của con tên là Mẹ



Ngày Chúa Nhật 10.05.2009 - Ngày Các Bà Mẹ - một ngày được cả thế giới chọn làm ngày để mọi người con có dịp bày tỏ lòng thương yêu, kính trọng và biết ơn một cách đặc biệt đối với hiền mẫu của mình. Vì đã làm người và được sinh ra trên cõi đời này, ai mà lại không có một người mẹ, một vị hiền mẫu đã từng chín tháng mười ngày cưu mang, đẻ đau, ấp ủ, nương niu và chở che mình trong mọi hoàn cảnh của cả chuỗi ngày thơ ấu dài dằng dặc ? Công ơn trời biển và tình mẹ tươi mát ngọt ngào như dòng nước bất tận trong nguồn chảy ra đó, mỗi người chúng ta phải ra sức đền bù cho phải đạo làm con và cho lòng mẹ được vui.

Câu chuyện sau đây là một gợi ý cho mỗi người trong chúng ta nhớ lại « lòng mẹ bao la như biển thái bình », để biết ơn và yêu mến mẹ hơn.

Người ta kể rằng: Số là ngày kia có một được đứa bé sắp được Thiên Chúa cho sinh ra làm người trên cõi đời gian trần. Nhưng trước khi sắp được sinh ra trên đời thì đứa bé lòng đầy băn khoăn lo lắng chạy đến quỳ gối trước mặt Thiên Chúa và thưa:

Lạy Chúa, con đã được người ta cho hay rằng mai mốt đây, con sẽ được sinh ra trên trần gian hạ giới. Nhưng thân con bé nhỏ mỏng dòn thế này thì làm sao con có thể sống được ở thế gian với bao bon chen cực khổ như thế được.

Bấy giờ Thiên Chúa nói: Con cứ yên tâm, trong số muôn vàn Thiên thần của Ta, Ta đã chọn riêng cho con một vị hiểu con, hợp với con và đầy lòng thương yêu con, để ngày đêm săn sóc lo lắng cho con trong mọi sự.

Nghe thế đứa bé bèn thưa với Thiên Chúa: Thế thì con còn phải làm gì khác ngoài việc cứ tiếp tục ca hát và vui sống hạnh phúc như trên Thiên đàng không ?

Thiên Chúa nói: Chính vị Thiên thần sẽ hát cho con nghe. Ngài sẽ mĩm cười mỗi ngày với con. Con sẽ nhận thấy được ngài rất thương con và rồi con sẽ cảm thấy mình thật hạnh phúc.

Ðứa bé lại thắc mắc hỏi Thiên Chúa: Nhưng thưa Chúa, sống ở thế gian, loài người có tiếng nói khác với ngôn ngữ Thiên đàng của chúng ta, thì làm sao con hiểu được ?

Thiên Chúa trả lời đứa bé: Con cứ an tâm, vị Thiên thần của con sẽ dạy cho con ngôn ngữ của loài người. Ngài luôn kiên nhẫn và đầy âu yếm dạy cho con từng tiếng, từng vần đơn sơ, mãi cho tới khi con làm chủ được thứ ngôn ngữ êm đẹp đó.

Ðứa bé lại thưa: Nhưng con nghe người ta bảo là ở chốn gian trần có rất nhiều kẻ gian ác hung dữ và các hiểm nguy hằng đe dọa khắp nơi. Vậy làm sao con sống ở đó đươc ?

Thiên Chúa quả quyết: Con đừng lo, vị Thiên thần của con luôn quả cảm. Ngài sẽ bênh vực, che chở con, dù ngài có phải nguy hiểm cả đến tính mạng mình.

Ðứa bé lại thưa tiếp với Thiên Chúa: Như vậy, một khi được sinh ra trên cõi đời, con sẽ phải xa cách Chúa. Chắc con buồn lắm !

Thiên Chúa bèn âu yếm ôm đứa bé vào lòng và an ủi: Thiên thần của con sẽ nói và nhắc nhủ con nhớ đến Ta; ngài sẽ chỉ cho con cách thức đến cùng Ta. Con hãy luôn nhớ rằng Ta luôn gần kề bên con trong mỗi giây phút cuộc đời con, dù rằng con không nhìn thấy Ta.

Giữa giây phút dạt dào an vui và hạnh phúc chốn Thiên đàng như thế, người ta vẫn nghe được tiếng kêu gọi từ cõi thế vang thấu lên.

Bấy giờ đứa bé thưa lần cuối với Thiên Chúa: Lạy Chúa, chắc đã đến giờ con phải ra đi xuống cõi thế. Vậy, xin Chúa cho con biết tên vị Thiên thần Bản mệnh đáng kính và đầy lòng thương con như thế.

Thiên Chúa bèn trả lời đứa bé: Thực ra tên của vị Thiên thần Bản mệnh của con không quan trọng. Nhưng nếu con muốn, thì con cứ gọi ngài là Mẹ ! »