MỤC XI. Bằng chứng về Chúa Giêsu Kitô qua các lời tiên tri

I.Bằng chứng lớn nhất về Chúa Giêsu Kitô là các lời tiên tri. Đây cũng là điều được Thiên Chúa dự phòng nhiều nhất; vì biến cố làm ứng nghiệm chúng là một phép lạ đã tồn tại cả từ khi Hội Thánh ra đời cho đến ngày tận thế. Do đó, Thiên Chúa cho xuất hiện các tiên tri trong một nghìn sáu trăm năm; và trong bốn trăm năm sau, Người đã phân tán mọi lời tiên tri này, cùng với mọi người Do Thái mang theo chúng, ra khắp nơi trên thế giới. Cách chuẩn bị cho việc ra đời của Chúa Giêsu Kitô, Đấng mà Tin Mừng của Người phải được mọi người tin, là không những cần có những lời tiên tri để làm cho nó được tin, mà những lời tiên tri này cần được mọi người truyền bá, để làm cho nó được mọi người đón nhận.



Khi một người duy nhất viết một cuốn sách tiên đoán về Chúa Giêsu Kitô, về thời gian và cách thức, và Chúa Giêsu Kitô đến đúng như những lời tiên tri này, thì đó là một sức mạnh vô hạn. Nhưng ở đây không phải chỉ có thế. Đây là sự tiếp nối của nhiều người, trong suốt bốn nghìn năm, những người này, liên tục và không thay đổi, lần lượt đến tiên đoán cùng một biến cố đó. Đó là toàn thể một dân tộc công bố nó, và tồn tại trong bốn ngàn năm để liên tục làm chứng cho những đảm bảo mà họ vốn có về nó, và họ không thể quay lưng khỏi nó vì một số đe dọa và bất cứ cuộc đàn áp nào có thể xảy ra với họ: điều này quan trọng hơn nhiều.

II. Thời gian được tiên đoán đoán bởi tình trạng của dân Do Thái, bởi tình trạng của dân ngoại, bởi tình trạng của đền thờ, bởi số năm.

Các tiên tri đã đưa ra nhiều dấu hiệu khác nhau, tất cả đều xuất hiện khi Đấng Mêxia xuất hiện, điều cần là mọi dấu hiệu này phải đến cùng một lúc; và do đó, chế độ quân chủ thứ tư cần phải đến, khi bảy mươi tuần của Đanien đã ứng nghiệm; hãy cất vương trượng khỏi Giuđa, rồi Đấng Mêxia sẽ đến. Và thế là Chúa Giêsu Kitô xuất hiện và xưng mình là Đấng Mêxia.

Có lời tiên báo rằng trong chế độ quân chủ thứ tư, trước khi đền thờ thứ hai bị phá hủy, trước khi việc thống trị người Do Thái được cất đi, và vào tuần thứ bảy của Đanien, dân ngoại sẽ được giáo huấn và dẫn đến việc nhận biết Thiên Chúa vốn được người Do Thái thờ phượng; những ai yêu mến Người sẽ được giải thoát khỏi kẻ thù của họ, và tràn đầy lòng kính sợ và yêu mến Người.

Và Người đã đến vào nền quân chủ thứ tư, trước khi đền thờ thứ hai bị phá hủy, v.v., những người ngoại giáo đã thờ phượng Thiên Chúa một cách đông đảo, và sống một cuộc sống thiên thần; các cô gái dâng hiến trinh tiết và cuộc đời của mình cho Thiên Chúa; đàn ông từ bỏ mọi khoái cảm. Điều mà Platông không thể thuyết phục được nơi một số người được lựa chọn và có học thức, một lực lượng bí mật đã thuyết phục hàng trăm nghìn người ngu dốt tin nó chỉ nhờ một vài lời nói.

Tất cả những điều này là gì? Là điều đã được tiên đoán từ rất lâu trước đây: Effundam spiritum meum super omnem carnem [Ta sẽ đổ thần khí ta trên mọi xác phàm] (Ge, 3: 1). Mọi dân tộc từng bất trung và sống trong tư dục: nay tất cả trái đất đều khao khát đức ái; các hoàng tử từ bỏ các sự vĩ đại của họ; người giàu có để lại tài sản của họ; các cô gái chịu tử vì đạo; con cái bỏ nhà cha mẹ để đi sống trong sa mạc. Sức mạnh này do đâu mà có? Đó là vì Đấng Mêxia đã đến. Đó là hiệu quả và đặc điểm của việc Người xuất hiện.

Trong hai ngàn năm qua, Thiên Chúa của người Do Thái không được biết đến nơi vô vàn các dân tộc ngoại giáo: và trong thời gian đã được tiên đoán, những người ngoại giáo đã thờ phượng vị Thiên Chúa này rất đông đảo; các đền thờ đã bị phá hủy; đến các vị vua cũng phục tùng thập giá. Tất cả những điều này là sao? Là thần khí Thiên Chúa được đổ tràn xuống trái đất.

Có lời tiên đoán rằng Đấng Mêxia sẽ đến để thiết lập một giao ước mới, sẽ làm cho người ta quên đi cuộc xuất hành ra khỏi Ai Cập (Grm 23:7); Người sẽ đặt lề luật của Người, không phải ở bên ngoài, nhưng ở bên trong lòng người (Is 51:7); Người sẽ đặt việc kính sợ Người, trước đây vốn chỉ ở bên ngoài, nay vào giữa tấm lòng con người (Grm 31:33 và 32:40).

Người Do Thái sẽ khiển trách Chúa Giêsu Kitô, và họ sẽ bị Thiên Chúa khiển trách, vì cây nho được chọn đã chỉ cho nho dại (Is. 5: 2, 3, 4, v.v.). Dân được chọn sẽ bất trung, vô ơn và bất tín: Populum non credentem et contradicentem [dân bất tín và nói ngược ngạo](Is. 65: 2). Thiên Chúa sẽ giáng sự mù quáng trên chúng, và chúng sẽ dò dẫm giữa ban trưa như người mù lòa (Đnl 28: 28, 29).

Giáo hội sẽ nhỏ bé lúc khởi đầu, và sau đó sẽ lớn mạnh (Edk 37 và tiếp theo).

Có lời tiên đoán rằng lúc đó việc thờ ngẫu tượng sẽ bị lật đổ; Đấng Mêxia này sẽ đốn ngã mọi ngẫu thần, và đưa loài người vào việc thờ phượng Thiên Chúa thật (Edk 30:13).

Các đền thờ của ngẫu thần sẽ bị triệt hạ, và giữa mọi các quốc gia và ở mọi nơi trên thế giới, người ta sẽ dâng lên Người một bánh thánh tinh tuyền, chứ không phải động vật (Mlk 1:11).

Người sẽ dạy con người con đường hoàn hảo (Is. 2: 3. Mk. 4: 2, v.v.).

Người sẽ là vua của người Do Thái và của dân ngoại (Tv 2, và 8, 71, 8, v.v.).

Và chưa bao giờ, cả trước lẫn sau, có người nào đã dạy một điều gì gần như thế.

Sau khi biết bao người tiên đoán về sự kiện này, cuối cùng Chúa Giêsu Kitô đã đến để nói: Ta đây, và đã đến lúc. Người đến để nói với mọi người rằng họ không có kẻ thù nào khác ngoài chính họ; chính các đam mê của họ đã tách họ khỏi Thiên Chúa; Người đến để giải thoát họ khỏi chính họ, và để ban ơn thánh của Người cho họ, để, từ mọi người, thành lập một Giáo hội thánh thiện; Người đến để dẫn đưa người ngoại giáo và người Do Thái về với Giáo hội này; Người đến để tiêu diệt các ngẫu tượng của người này, và sự mê tín của người kia.

Người nói với họ, điều các tiên tri tiên đoán sẽ xẩy ra, Ta nói cho các ông hay các tông đồ của Ta sẽ thực hiện điều ấy. Người Do Thái sẽ bị cự tuyệt; Giêrusalem sẽ sớm bị phá hủy; người ngoại giáo sẽ tiến đến chỗ nhận biết Thiên Chúa; và các tông đồ của Ta sẽ mang họ đến đó sau khi các ngươi giết người thừa kế vườn nho.

Sau đó, các tông đồ đã nói với người Do Thái: Các ngươi sắp bị nguyền rủa; và với người ngoại giáo: các bạn sẽ tiến vào sự hiểu biết Thiên Chúa.

Mọi người sẽ chống đối điều này bởi sự chống đối tự nhiên của tư dục nơi họ. Vị vua của dân Do Thái và dân ngoại này bị áp bức bởi những người này người nọ, họ âm mưu giết chết Người. Tất cả những gì lớn lao trên thế giới hợp nhất chống lại tôn giáo non trẻ này, các nhà thông thái, hiền triết, các vị vua. Người thì viết, người thì kết án. Và, bất chấp tất cả những sự chống đối này, Chúa Giêsu Kitô, trong một thời gian ngắn, sẽ trị vì mọi người, và phá hủy cả việc thờ phượng của người Do Thái ở Giêrusalem, là trung tâm của nó, và là nơi Người thành lập Giáo hội đầu tiên của Người, lẫn việc thờ cúng các ngẫu thần ở Rôma, vốn là trung tâm của nó, và từ đó Người đã lập Giáo Hội chính của Người. Những người đơn sơ và không lực lượng, như các tông đồ và các Kitô hữu đầu tiên, đối kháng mọi quyền lực trên trái đất, nhưng phục tùng các vị vua, các nhà thông thái và hiền giả, và tiêu diệt việc thờ ngẫu thần đã được thiết lập vững vàng. Và tất cả những điều này được thực hiện bởi sức mạnh duy nhất của lời lẽ đã tiên đoán về Người.

Người Do Thái, khi giết Chúa Giêsu Kitô để khỏi tiếp nhận Người như Đấng Mêxia, đã dành cho Người dấu hiệu cuối cùng của Đấng Mêxia. Khi tiếp tục không nhận biết Người, họ đã tự trở thành các nhân chứng không thể chối cãi: và khi giết Người, và tiếp tục phủ nhận Người, họ đã ứng nghiệm các lời tiên tri.

Ai lại không nhận biết Chúa Giêsu Kitô trước không biết bao nhiêu điển hình đặc thù đã tiên đoán về Người? Vì có lời chép:

Sẽ có một vị tiền hô (Mlk 3:1).

Người sẽ sinh ra làm trẻ nhỏ (Is 9: 6).

Người sẽ sinh ra ở thành Bêlem (Mk. 5: 2); Người sẽ xuất thân từ nhà Giuđa (St 49: 8 và tiếp theo), và từ dòng dõi Đavít (2V 7:12 và tiếp theo; Is 7:13 và tiếp theo). Người sẽ xuất hiện chủ yếu ở Giêrusalem (Mlk 3: 1. Haggai 2: 10).

Người sẽ làm mù quáng các hiền giả và ngưới uyên bác (Is. 6: 10), và công bố Tin Mừng cho người nghèo và người nhỏ bé (Is. 61:1), mở mắt cho người mù, và phục hồi sức khỏe cho người ốm đau (Is. 35: 5 và 6), và dẫn đến ánh sáng những người đang mòn mỏi trong bóng tối (Is. 42:16).

Người sẽ dạy dỗ đường trọn lành (Is 30:21), và làm thầy dạy dân ngoại (Is. 55: 4).

Người sẽ là của lễ hy sinh chuộc tội lỗi thế gian (Is. 53:5).

Người sẽ là viên đá nền tảng và qúy giá (Is. 28:16).

Người sẽ là viên đá vấp ngã và tai tiếng (Is. 8:14).

Giêrusalem sẽ vấp phạm viên đá này (Is. 8:15).

Những thợ xây dựng sẽ bác bỏ viên đá này (Tv 117:22).

Thiên Chúa sẽ làm cho viên đá này trở thành viên đá góc (Ibid).

Và viên đá này sẽ lớn lên trở thành một ngọn núi mênh mông, và choán cả trái đất (Đn 2:35).

Vì vậy, Người sẽ bị bác bỏ (Tv 117:22), không được nhìn nhận (Is. 53:2 và 3), bị phản bội (Tv 40: 10), bị bán (Dcr 11:12), bị tát (Is. 50:6), bị chế giễu (Is. 51: 16), bị sầu não vô vàn cách (Tv 68:27), bị uống mật đắng (Tv 68: 22); sẽ bị đâm thủng bàn chân và bàn tay (Tv 21:17); người ta sẽ nhổ vào mặt Người (Is. 50:6); Người sẽ bị giết (Đn 9:26), và áo sống Người được bắt thăm (Tv 21:19).

Người sẽ sống lại vào ngày thứ ba (Tv 15:10. Hs 6:3).

Người sẽ lên trời (Tv 56:6 và 67: 19), để ngự bên hữu Thiên Chúa (Tv 109:1.)

Các vị vua đó sẽ tự trang bị chống lại Người (Tv 2:2).

Khi ngự bên hữu Đức Chúa Cha, Người sẽ chiến thắng kẻ thù của Người (Tv 109:5).

Các vua trên trái đất và mọi dân tộc sẽ thờ phượng Người (Tv 71:11).

Người Do Thái sẽ tồn tại như một quốc gia (Grm 31:36). Họ sẽ là những kẻ lang thang (Am 9:9), không vua, không hy lễ, không bàn thờ, v.v. (Hs 3:4), không tiên tri (Tv 73:9), mong chờ ơn cứu rỗi, nhưng không tìm thấy nó (Is 59:9. Grm 8:15).

III. Đấng Mêxia đã phải một mình phát sinh ra một dân tộc vĩ đại, được tuyển lựa, thánh thiện và được chọn; dẫn dắt họ, nuôi sống họ, dẫn họ tới nơi nghỉ ngơi và thánh thiện; làm họ nên thánh đối với Thiên Chúa; biến họ thành đền thờ của Thiên Chúa, giao hòa họ với Thiên Chúa, cứu họ khỏi cơn thịnh nộ của Thiên Chúa, giải thoát họ khỏi làm tôi tội lỗi đang ngự trị rõ ràng trong con người; ban lề luật cho dân tộc này, khắc ghi những lề luật này trong lòng họ, dâng mình cho Thiên Chúa vì họ, hy sinh bản thân vì họ, trở thành bánh thánh không tỳ vết, trở thành chính đấng tế lễ: Người phải dâng hiến, và hiến thân cùng máu Người, và, tuy nhiên, dâng bánh cùng rượu cho Thiên Chúa. Chúa Giêsu Kitô đã làm tất cả những điều này.

Có lời tiên báo rằng sẽ có một đấng giải thóat, người sẽ đạp dập đầu ma quỷ, sẽ giải thóat dân tộc của Người khỏi tội lỗi của họ, ex omnibus iniquitatibus (Tv 129:8); phải có một Tân Ước sẽ tồn tại mãi mãi; phải có một chức linh mục khác theo hàng Menkixêđê; chức linh mục này sẽ vĩnh viễn; Chúa Kitô phải vinh hiển, quyền năng, mạnh mẽ, nhưng khốn cùng đến mức không được nhìn nhận; người ta sẽ không coi Người như thực sự Người là; Người sẽ bị bác bỏ, Người sẽ bị giết; dân của Người, dân đã bác bỏ Người, sẽ không còn là dân của Người nữa; những người thờ ngẫu thần sẽ tiếp nhận Người và chạy lại với Người; Người sẽ rời Sion để trị vì ở trung tâm việc thờ ngẫu thần; Tuy nhiên, người Do Thái vẫn luôn tồn tại; Người sẽ xuất thân từ Giu-đa, khi không còn vua nữa.

IV. Người ta nên xem xét rằng, kể từ khi bắt đầu thế giới, sự mong đợi hoặc thờ phượng Đấng Mêxia đã tồn tại không gián đoạn; Người cũng đã được hứa với người đầu tiên, ngay sau khi ông sa ngã; kể từ đó đã có những người nói rằng Thiên Chúa đã mạc khải cho họ biết rằng Đấng Cứu Chuộc sẽ được sinh ra để cứu dân tộc mình; sau đó, Ápraham xuất hiện nói rằng ông đã được mạc khải rằng Người sinh ra từ ông bởi một đứa con trai mà ông sẽ có; Giacóp đã tuyên bố rằng trong số mười hai người con của ông, chính từ Giuđa Người sẽ sinh ra; sau đó, Môsê và các tiên tri đã đến công bố thời gian và cách thức Người đến; họ nói rằng lề luật mà họ có chỉ là để chờ lề luật của Đấng Mêxia; lề luật của họ sẽ tồn tại cho đến lúc đó, nhưng lề luật kia sẽ tồn tại mãi mãi; vì thế, lề luật của họ hay lề luật của Đấng Mêxia, mà nó là lời hứa, sẽ luôn ở trên trái đất; thực vậy, nó đã luôn tồn tại; và cuối cùng Chúa Giêsu Kitô đã đến trong mọi hoàn cảnh đã được báo trước. Điều này thật đáng khâm phục.

Người ta sẽ nói, nếu điều này đã được tiên đoán rõ ràng như vậy cho người Do Thái, thì làm sao họ lại không tin? hoặc làm thế nào họ không bị tận diệt vì đã chống lại một điều rõ ràng như vậy?

Tôi xin trả lời rằng cả hai đều đã được tiên đoán, và họ sẽ không tin một điều quá rõ ràng như thế, mà vẫn sẽ không bị tận diệt. Và không có gì vinh quang hơn đối với Đấng Mêxia; vì chỉ có các tiên tri mà thôi chưa đủ; những lời tiên tri của họ phải được bảo tồn mà không bị nghi ngờ. Thế mà, v.v.

V. Các tiên tri trộn lẫn các lời tiên tri đặc thù với các lời tiên tri về Đấng Mêxia, để các lời tiên tri về Đấng Mêxia không phải là không có bằng chứng, và những lời tiên tri đặc thù không phải là không có kết quả.

Người Do Thái nói: Non habemus regem nisi Cæsarem [chúng tôi không có vua nào khác ngoài Xêda] (Ga 19:15). Vì vậy, Chúa Giêsu Kitô là Đấng Mêxia, vì họ không có vua nào khác ngoài người ngoại quốc, và họ không muốn có vua nào khác.

Bảy mươi tuần của Đanien lưỡng nghĩa đối với việc khởi đầu, vì các các lời tiên tri; và đối việc kết thúc, vì sự đa dạng của các nhà biên niên sử. Nhưng tất cả sự khác biệt này chỉ diễn ra trong hai trăm năm.

Các lời tiên tri mô tả Chúa Giêsu Kitô nghèo cũng mô tả Người là chúa tể các quốc gia (Is 53:2 và tiếp theo; Dcr 9: 9, 10).

Những lời tiên tri tiên đoán thời gian chỉ tiên đoán Người là chúa tể dân ngoại và chịu đau khổ; chứ không ở trên các đám mây, cũng không phải quan án; còn những lời tiên tri mô tả Người như quan án xử các quốc gia và vinh hiển, thì không nói chi tới thời gian. Còn khi Đấng Mêxia được nói đến như Đấng vĩ đại và vinh hiển, rõ ràng là để phán xét thế gian chứ không phải để cứu chuộc nó (Is 66:15, 16).

Kỳ tới: Mục XII: Nhiều bằng chứng khác nhau về Chúa Giêsu Kitô